Nghiệp đời
Ngày đi phút chốc ánh chiều buông,
Thấp thoáng quê hương gợi nỗi buồn.
tuổi trẻ qua mau như gió thoảng,
Tuổi già xộc tới tựa mưa tuôn.
Cuộc đời lướt lẹ theo dòng sống,
Danh lợi trôi lăn diễn tấn tuồng.
Sinh diệt bao giờ cho dứt hết,
Tâm an vui với cảnh vô thường.
Nguyễn lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét