Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011



          áo trắng thiên thần

Áo em ngày sáng là thơ,
Đêm đen tôi mộng là tơ tưởng người.
Ngày em chứa đựng nụ cười,
Đêm tôi là mộng trăng đời quạnh hiu.
Tôi đi giữa chốn cô liêu,
Lang thang nổi nhớ mỗi chiều cô đơn.
Đêm đêm chân bước gọi hồn,
Ngày rơi nổi nhớ mỏi mòn đợi trông.
Áo em áo trắng thiên thần.
Áo tôi, áo bẩn hiến dâng về người,
Xoá dùm vết bẩn cuộc đời,
Tan thành cánh bướm muôn nơi sắc màu.
Cuộc đời tôi mãi lao đao,
Nhờ em góp nhặt nổi đau trong người
Đem về một mối đầy vơi,
Đốt thành khói toả muôn đời thuỷ chung.

Em ơi ! lòng nhẹ trong lòng,
Khi về một cõi tôi cùng theo em.
Tiền thân nơi chốn giao duyên,
Em ,tôi tan giữa cội nguồn khổ đau .

                                   Nguyễn Lộc

Không có nhận xét nào: