Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2021

Việt Nam thời ôn dịch - Nguyễn Hữu Lộc

 Nầy em ạ, Covid có làm em rời rã ?

Nhưng không bằng cái đói chạy loanh quanh.

Em có thấy nhiều xác thân tơi tã !

Hằn lưng còng nuôi sống đám lưu manh.

Nầy em ạ !có ai ban phép lạ ?

Cho dân nghèo thôi chết chóc bi thương !

Em có nghe tiếng mật ngọt chính trường ?

Hãy cứu lấy Việt Nam cơn đại dịch !

Thuốc viện trợ đã vào tay mác xít,

Chất cho đầy phủ lớp áo mị dân,

Cho Covid ngập tràn máu thành sông,

Cho ngạ quỷ làm giàu trên xác chết.

July 18,2021

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2021

Sài Gòn bây giờ... - Nguyễn Hữu Lộc

 ''...Sài Gòn ơi ! tôi đã mất người trong cuộc đời...''

Sài Gòn bây giờ có còn mưa phủ ?

Xưa dưới mái hiên chờ bóng dáng ai !

Sài Gòn năm tháng phôi phai,

Sợi buồn nhuộm trắng áo dài  tương tư.

Sài gòn giờ trắng  tang nhừ,

Trắng  lần yêu cuối trắng đời tạm dung.

Thuỷ chung về cõi mông lung,

Sài Gòn vĩnh biệt những lần bên nhau.

July 16,2021