Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011



        Hãy để tôi...

Hãy để tôi lặng nhìn,
Một lần cuối điêu linh.
Đời người thôi lỡ dại,
Tìm thấy lại chính mình.

Hãy để tôi tôn thờ,
Một thần tượng bơ vơ.
Bên đồi cao vực thẳm,
Cúi xuống nhìn hư vô.

Hãy để tôi chán chường,
Lòng ích kỷ nhỏ nhen;
Tham lam và đố kỵ
Cuộc sống với đỏ đen.

Hãy để tôi yêu em,
Tình yêu không vụ lợi.
Trên bờ môi tươi thắm,
Miệng luôn mĩm nụ cười.

Hãy để tôi lang thang,
Quán sinh tử phai tàn.
Cho niềm vui cao vút,
Loé lên ánh đạo vàng.

Hãy để tôi bé nhỏ,
Thu lại thở ngây thơ.
Tâm đơn sơ trong trắng,
Thương về cội nguồn xưa.

                       Nguyễn lộc

         

Không có nhận xét nào: