Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

Cõng rắn cắn gà nhà(Lời của Chủ Tịch Nước VN )



                          Cõng rắn cắn gà nhà

              Tàu ếm dân ngu xứ Việt nam, 
              Để cho đảng cộng quậy tan hoang.
              Chín mươi triệu miệng đành im tiếng
              Mười bốn ông trùm giọng quát vang.
              Ngọng nghịu hát bài ca Tổ quốc,
              Ấu ơ!vơ vét của dân làng.
              Cúi đầu nghe những lời tàu cộng,
              Hưởng được danh thơm lũ chó ngoan.

                                                       Nguyễn Lộc             

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Bi kịch Cộng sản



                     Bi kịch Cộng sản

         Nắng trải thảm ánh vàng xứ lạ,
         Tiếng gió ru tháng hạ gợi buồn.
         Lá reo tí tách xoay tròn,
         Đồi tây tiếng thở về nguồn yêu thương.
         Xa biết mấy nghìn trùng Non Nước,
         Ai xuôi chi kẻ trước người sau;
         Âm thầm lệ thắm tuôn trào,
         Giã từ cha mẹ cúi chào đi Tây.
         Đời gió bụi còn đây hình bóng,
         Gươm anh linh rạng giống Tiên Rồng;
         Chỉ còn thấp thoáng trong lòng,
         Những trang sử Việt đã dần mờ phai.
         Đời thịnh suy tháng ngày luân chuyển,
         Danh,lợi,quyền cũng tiễn đưa nhau.
         Ngày xưa rước Việt Cộng vào,
         Thì nay lãnh chịu khổ đau xứ người.

                                                                        Nguyễn Lộc

             

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Tệ nạn vong quốc



                                Tệ nạn vong quốc.

             Ánh chiều tà còn vương mái lá,
             Lòng nhớ thương tháng hạ mộng mơ.
             Xa rồi tổ ấm tuổi thơ,
             Quê hương đã mất bơ vơ lưng trời.
             Việt nam nghe tả tơi hoa lá.
             Chim ngẩn ngơ vội vã tìm đàn,
             Dần dà tuyệt chủng hoang tàn;
             Bướm, ong tìm chỗ an toàn trú thân.
             Đất ruộng vườn biến thành phố thị,
             Người nông dân rên rỉ kêu thương.
             Ác thay chính sách nhiễu nhương,
             Giành từng tất đất đẩy dân ra đường;
             Không nhà cửa sống bươn xó chợ,
             Bước đi hoang nhường chỗ cường hào.
             Người cầm công lý kiếm đao,
             Giàu sang trên máu gian lao dân lành.
             Đất đào xới tranh giành khoáng sản,
             Bán cho tàu ve vãn chức quan;
             Làm thân trâu,chó đền vàng,
             Bán thân nuôi miệng bán đời nghĩa nhân.
             Việt nam mấy ngàn năm văn hiến,
             Chỉ sớm chiều vĩnh viễn mất đi;
             Cũng vì một lũ ngu si,
             Tham ăn bán Nước sử ghi muôn đời,

                                                                                      Nguyễn Lộc
            
 

Hoan hô tàu cộng


                        Hoan hô ! tàu cộng

          Hoan hô tàu cộng sáng suốt,
          Chọn được đệ tử trung thành,
          Ngoan hiền như loài chó mực;
          Cướp giựt hơn bọn lưu manh.
          Dày công nuôi dưỡng bao năm,
          Việt cộng quỳ mọp dưới chân,
          Phì phò!nằm nghe lời dạy,
          Thẳng tay đàn áp nhân dân.
          Thời cơ bây giờ đã mạnh,
          Không cần giấu giếm trong lòng;
          Tuyên bố người người được rõ,
          Việt nam Trung quốc một giòng.
          Núi liền núi,sông liền sông;
          Cùng chung một sắc cờ hồng sáu sao.

                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Hạt giống thú hoang



        Hạt giống thú hoang

Bao năm xa cách núi sông,
Lòng nghe đau xót nước non điêu tàn,
Nước Việt vào cảnh lầm than;
Suy đồi đạo đức ngập tràn gian tham.
Nhân gây hạt giống sài lang,
Quả đành lãnh chịu ngút ngàn thương đau.
Ai kia rước cộng sản vào,
Dựng xây chủ nghĩa mơ màng viển vông,
Lừa người chân chất ngu đần,
Khơi lòng đố kỵ kiêu căng oán hờn.
Tài hèn đức kém tô son,
Danh cao chức trọng bào mòn nghĩa nhân;
Một đời cho thoả xác thân,
Mặc ai đói rét cho xong kiếp ngừơi.
Trách nhiệm đổ lỗi cho trời,
Trời ngu trời chịu dựng đời thú hoang.

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Thời thơ ấu dịu êm



          Thời thơ ấu dịu êm

Bao mùa phượng vĩ thuở còn thơ,
Đây tuổi thần tiên chẳng đợi chờ.
Ba tháng hè ru hoa sắc thắm,
Chuỗi ngày ấm áp những đêm mưa,
Đá cầu nặn đất con diều thả,
Thổi sáo gảy đàn tiếng võng đưa.
Lặng lẽ cuộc đời theo gió cuốn,
Lòng nghe xao xuyến mộng mơ xưa.
                                         Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Thế giới mới


  
      Thế giới mới
Thế giới mới ra đời,
hằng hà sa số phật,
Luân chuyển  khắp muôn nơi.
Thế giới mới ra đời,
Bàn tay nào đã chọn
Thế hệ mới sinh sôi,
Hoà bình đang chào đón.
Thế giới mới ra đời,
Thánh nhân thường ẩn hiện;
Tâm chiếu sáng mười phương,
Thân Như Lai tịch diệt.
Thế giới mới ra đời,
Tâm Bồ Đề phát khởi
Hội Long Hoa dẫn lối,
Di lặc sáng muôn nơi.

                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Chiều cô đơn



        Chiều cô đơn

Chiều cô đơn trống vắng,
Mây xám phủ đồi hoang.
Trên cành vài tiếng hót,
Chim vẫy cánh tìm đàn.
Hắt hiu vàng nắng nhạt,
Đong đưa bóng quê hương;
Mái nhà tranh vương khói,
Buổi cơm chiều nhớ thương.
Ta mang hồn tan tác,
Rải khắp chốn non ngàn;
Ngập tràn đời mộng mị,
Liệm một đời lang thang.

                    Nguyễn Lộc

Sám hối



                      Sám hối

Cúi lạy chư phật ba đời,
Phước ban nhục thể xa rời vô minh.
Tâm từ con nguyện làm lành,
Không gây tạo nghiệp phước sanh niết bàn.
Luân hồi còn mãi lầm than,
Duyên lành không kết xoá tan khổ sầu.
Dục vọng cám cảnh bền lâu,
Từ muôn vạn kiếp khứ lâu qui hồi.
Con xin đảnh lễ cúi đầu,
Lòng tham,đố kỵ,ngã sầu tiêu tan.
Tâm không sợ hãi hoang mang,
Đói nghèo bệnh hoạn giàu sang danh lành.
Trở về nguồn cội vô sanh,
Như lai tịch diệt thân lành tâm an.
                                           Nguyễn Lộc

Mây và Phượng



          Mây và Phượng

Từng cơn gió hạ thoảng qua,
Những cánh phượng bay là đà.
Ve sầu một lần nữa gọi,
Tuổi đời xa cách thêm xa.
Bây giờ là bao giờ nhỉ,
Có còn môi nở thật thà.
Ta nghe tưởng chừng ngày ấy,
Ngẩn ngơ mây trắng chiều tà.
Cổng trường ngày xưa khép lại,
Những con đường đất đã phai.
Ngồi nghe lòng dâng tê tái,
Nhớ từng bóng dáng chiều nay.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Nhớ về đất mẹ



               Nhớ về đất mẹ

Xanh mát vườn quê buổi xế trưa,
Vẳng nghe gà gáy vọng xa đưa.
Bên đồng gió thổi nghiêng bông lúa,
Hàng ổi là đà thỏng trái thưa.
Gió ru cành trúc đưa xào xạc,
Nước chảy dòng kênh lượn lững lờ.
Ai đó còn thương ngày mới lớn,
Xin đừng dày xéo đất nuôi cơm.

                                 Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Quân cướp đất !



     Quân cướp đất !

Việt cộng mãi vong ân;
Dân đau xót ngập lòng,
Oán than quân cướp đất,
Lừa đảo đấng cha ông.
Tiền bạc thay hào khí,
Anh hùng bán núi sông.
Đến nay người đã rõ,
Một lũ mị nhân dân.

                Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Thời thế



               Thời thế

Xù xì to nhỏ rỉ tai nhau,
Kẻ có nhiều tiền được việc mau.
Danh lợi trong lòng ta vẫn giữ,
Bạc vàng ngoài ngõ mắt va vào!
Tiền tài biếu xén mong đền đáp,
Công việc mang về thoả ước ao.
Thời thế làm sao cho phải Đạo,
Đành thôi nhắm mắt mộng trăng sao!

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Hoa



                   Hoa

Đoá hoa tươi thắm đẹp vô ngần,
Mà chỉ một lần đón nắng xuân.
Ong bướm vòng vèo vui cuống quít,
Gió mây lả lướt lượn tưng bừng.
Mộng kết muôn loài tình chan chứa,
Duyên tan nước mắt giọt sầu dâng.
Sớm mai từ giã đời thân thảo,
Hoa lá nằm yên chuyển hoá thân.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

Về già



                 Về già

Thế sự đổi thay trí lững lờ.
Ông kia bà nọ giống như mơ,
Bao năm tiền bạc gom chất ngất;
Phút chốc lợi danh hoá dại khờ.
Thân thể già nua đời khổ sở,
Cháu con khôn lớn hiếu lu mờ.
Luân thường dời đổi xa cha mẹ,
Viện lão đang chờ sống vất vơ .

                            Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Nỗi nhớ tháng tư



            Nỗi nhớ tháng tư

Tháng tư thân phận long đong,
Người đi kẻ ở người trông bóng ngừơi.
Em về nơi chốn viễn khơi,
Riêng tôi thầm lặng đơn côi tháng ngày.
Lang thang lá rụng chiều nay,
Sân trường im tiếng gót hài yêu thương.
Cỏ hoa sầu rũ ven đường,
Tươi cho ai nữa thân người trôi xa.
Nước mắt nhoà phủ chiều tà,
Bên bờ tiếng nấc trong ta nhớ người.

                                     Nguyễn Lộc

                                       

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Đêm ba mươi tháng tư



         Đêm ba mươi tháng tư

Đêm ba mươi lao xao lố nhố,
Những gương mặt rám nắng mỏi mòn;
Chợt nghe đoàn quân về thành phố,
Đôi hàng nước mắt lau khô.

Mẹ già nhớ con cầu nguyện,
An lành về với con thơ.
Sao nghe trái tim rạn vỡ,
bóng người biền biệt trông chờ.

Quê ta qua rồi binh lửa,
Trả người về với quê xưa.
Bao năm xa lìa thương nhớ,
gia đình đoàn tụ ước mơ.

Rừng cờ nửa xanh nửa đỏ,
Người về giải phóng quê hương.
Xe tăng vang ầm phố thị,
Ánh điện thắp sáng đêm trường.

Anh bộ đội nhìn người dân thân thiết,
Nhà cao tầng ngước mỏi mắt thơ ngây.
Anh nghe như sự lừa dối chảy dài
Sự đau nhức trong đường gân thớ thịt.

Bao năm trong rừng sâu nước độc,
Bài học về Đế Quốc Mỹ xâm lăng,
Bóc lột dân đến tận thâm căn.
Nhà lụp xụp sống đầu đường xó chợ.

Đoàn quân lướt gió không người cản trở
Đường phẳng phiu cây xanh mát ven đường,
Không dấu vết mang vẽ đau thương.
Dân chờ đón hoà bình từ muôn hướng.

chìu lòng người đất trời rộng mở,
những hận thù sẽ lắng đọng dịu êm;
thoả lòng tham đói khát mộng mơ tiên,
hương danh lợi ru êm đời bảo tố.

                                             Nguyễn Lộc


Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Kỷ niệm tháng tư



             Kỷ niệm tháng tư

Nghe nặng trĩu thân lạc loài xa xứ,
Tháng tư đen vẫn còn đó trong tim.
Lòng thù hận đã mang về Tổ Quốc,
Lửa tham tàn đốt cháy cả trời Nam.

Tháng năm dài đời còn mãi lầm than,
Nước mắt chảy khóc thương cho Nước Việt.
Quân bất hiếu xoá đi thời oanh liệt,
Của cha ông tạo dựng lấy giang san.

Dân tộc ta từng phạt Tống bình Chiêm,
Gương anh dũng sáng ngời trên trang sử.
Nay dân chịu cảnh cuộc đời lữ thứ,
Bế bồng nhau rời bỏ xứ đi hoang.

Ai đã gây Nước Việt cảnh lầm than?
Nợ phải trả xưa kia xây Đảng Cộng.
Luật nhân quả xoay dần trong cuộc sống,
Rước giặc về phải gánh hoạ diệt vong.

                                         Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Thay mùa



           Thay mùa

Sáng nay chim hát reo vui,
Cuộc đời bỗng nhiên thấy lạ.
Mùa hè với những nụ cười,
Qua rồi mùa đông băng giá.

Đất trời dao động lời ca,
Đón chào một ngày nắng mới.
Không gian thơm lừng hương hoa,
Nhớ về người xưa chung lối.

Cỏ cây xanh mát chân trời,
Rong chơi một thời trẻ dại.
Âm thanh nhạc khúc đùa vui,
Bến xuân một thời xót lại.

Gió hiu hiu nhẹ say say,
Cỏ non lắng nghe nhịp thở.
Làng xưa thấp thoáng chân trời,
Ta mơ quê hương đổi mới.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

Cặn bã tháng tư



                  Cặn bã tháng tư

Bình minh dậy mưa rơi thổn thức,
Trí đong đầy ký ức quê hương.
Tháng tư địa ngục đau thương,
Lòng tham nổi sóng còn vương tháng ngày.

Mấy mươi năm đoạ đày viễn xứ,
Tưởng là quên quá khứ điêu tàn.
Dân Việt còn cảnh lang thang,
Bởi Quan cướp đất bán sang Nước ngoài.

Lời bịp bợm đến nay đã rõ,
Kế ngu dân đã tỏ mọi đường.
Lừa người nhu nhược hiền lương,
Miệng mồm nói phét "yêu thương giống nòi''.

Thế giới đang kêu gọi dân chủ,
Chính Quyền còn bám trụ túi tham.
Nào hay chế độ sắp tàn,
Chờ ngày tận diệt còn mang tiếng hèn.

                                     Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Ảo tưởng



                        Ảo tưởng

Tôi đã thấy mặt trời bởi đôi mắt.
Có thật không khi tôi sẽ lìa đời,
Mọi vật thể sẽ đi vào bóng tối;
Ánh mặt trời không có thật trong tôi

Cả thế giới nầy đều là gian dối
Và chính mình cũng lừa đảo với ta.
Thân hiện hữu sẽ tàn theo năm tháng,
Tâm thoát ly khi chuyển cõi ta bà

Người chợt đến chợt đi như xa lạ,
Kiếp phù du sao lại phải quay cuồng?
Sự sợ hãi đói nghèo và bệnh hoạn,
Trò sân khấu vạn loài đầy vọng tưởng.

Ai xuôi khiến cuộc đời luôn vất vưởng,
Nguồn lực nào đã thống trị thế gian?
Nguyên tử tàu ngầm như đồ chơi con trẻ,
Nếu một mai trái đất sẽ điêu tàn.

                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Hoá thân



                        Hoá thân

Hạt bụi bay tung tăng trong gió
Chẳng biết gì ngày tháng qua mau
Một sáng nọ bừng con mắt dậy
Thấy mình là cánh bướm muôn màu

Ôi xác thân sao mà run lẩy bẩy
Có ai trách gì mà lại lo âu
Kìa nhìn xem ánh sáng trên trời cao
Muôn loài đang rong chơi cùng năm tháng

Mầm đời trôi bao năm dài viên mãn
Hoá vạn loài cùng cuộc sống nhiệm mầu
Một đời người chẳng có bao lâu
Hãy lắng nghe cỏ hoa thơm đang náo nức

Hãy lặng yên nghe tiếng gọi tàng thức
Vật mất đi rồi sẽ lại quay về
Có sinh đâu mà sao tìm cửa tử

Kìa đứa trẻ mới lên ba mũm mĩm
Có ngờ đâu với nhịp điệu thời gian
Đang nhún nhẩy đùa cợt với thế gian
Thân lão hoá mắt loà không thấy

Ông lão nhớ ngày xa xưa ấy
Sức khoẻ dồi dào nào biết khổ đau
Đem cuộc đời ví như những vì sao
Hồn lãng đãng bao năm dài mộng mị

Những âm thanh sắc màu hoàn mỹ
Nụ cười tươi khi ngọn gió xuân về
Nghe ấm áp nguồn tâm an thanh thản
Hạnh phúc tràn đầy đời không lo nghĩ

Vật biến thể hoá thân đời dâu bể
Chuyển luân hồi dong ruổi sắc hoá không
Hoa vẫn nở trời đông vẫn lạnh lùng
Cuộc du hành không bao giờ kết thúc

                                      Nguyễn Lộc

                                 

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

Giấc mơ vì sao lạ



                     Giấc mơ vì sao lạ

Vì sao lạ
Bay xuống bùn lầy nước đọng
Và hoá thành cọng lau.
Sớm chiều nghe gió thổi vi vu,
Rễ bám cạn cợt trên lớp bùn nâu;
Ngọn vươn mình đón ánh nắng trời cao.

Nếu bão tố  đến,
Lau chào đón mĩm cười thật tươi,
Chúc mừng cho một ngày hội đổi thay của vũ trụ
Bão tố đi rồi,
Lau cựa mình cất tiếng hát ca.
Ánh mặt trời dịu dàng hoà điệu theo
Nhạc khúc thời gian.

Những chú cá tung tăng lội,
Đón chào quà tặng của đất trời.
Lau cùng cá nhởn nhơ thanh thản,
Trong vũ trụ nhiệm mầu.

Một ngày kia.
Lau thấy mình như ngưng tụ
Vào khoảng trời mênh mông,
Nơi ấy có đầy hoa thơm cỏ lạ
Bay vòng quanh lau,
Để chào đón một vật thể từ một hành tinh xa xôi mới đến.

                                             Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Nước mắt tháng tư



       Nước mắt tháng tư

Tháng tư phập phồng lo sợ
Gạo châu củi quế lầm than
Cửa trường giờ đây héo hắt
Bạn bè bỏ xứ lang thang

Tháng tư cơm gạo khan hiếm
Hàng hoá Bắc nhận từ Nam
San sẻ cho nhau tấm áo
Sản xuất ngưng trệ điêu tàn

Tháng tư hân hoan chào đón
Chủ nghĩa xã hội dựng xây
Thiên đường hạ giới ngày mai
Hiện tại cho qua cơn đói

Tháng tư tù nhân chính trị
Giam cầm nơi chốn đồng hoang
Cày bừa làm thân trâu chó
Trả thù một thuở làm Quan

Tháng tư cửa chùa rộng mở
Cứu vớt xác thân đoạ đày
Tấm lòng từ bi Phật Tổ
Xoa dịu linh hồn đắng cay

Tháng tư dân chúng chạy loạn
Tìm đường xa xứ Việt Nam
Mong cầu tự do no ấm
Tình thương tràn ngập thế gian.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Lục bát cho người...



           Lục bát cho người...

Một vần thơ thả bay lên
Hoá thành mây trắng về trên áo người
Ngồi đây lòng nhớ chơi vơi
Dáng người em gái một thời đã xa
Mối tình xưa chưa xoá nhoà
Đong đưa tình lỡ lững lờ tháng năm
Thời gian nhẹ lướt thăng trầm
Cung đàn lỗi nhịp còn ngân bên trời.

                                    Nguyễn Lộc

Mùa hè thương nhớ


        Mùa hè thương nhớ

Mùa hè khói mây nhè nhẹ
Ru người một thuở đi hoang
Ngày ba mươi chợt bàng hoàng
Khóc thầm tương lai mờ mịt

Mùa hè ai gieo nổi nhớ
Chia tay về cõi xa mờ
Cho đời thương nhau tình lỡ
Cho đời tàn một giấc mơ

Mùa hè xuôi nhau viễn xứ
Mắt ai sầu lắng nguồn thơ
gởi lòng về với bâng quơ
con đường tình yêu đôi lứa


Mùa hè về chốn xa xưa
Tìm nhau hơi ấm sang mùa
Tuổi đời trắng vờn mái tóc
Bóng trăng còn dạ đêm mưa.

                        Nguyễn Lộc

Buổi hẹn hò



         Buổi hẹn hò

Có về nơi chốn hẹn hò
Người ơi còn nhớ thuở xưa
Bẽn lẽn trông vời đôi mắt
Thương em biết mấy cho vừa

Tháng tư từ giã mái trường
Mịt mờ thân gởi gió sương
Lệ hờn rơi trên má thắm
Nghìn năm còn đọng bên đường

Hết rồi một thời suối tóc
Bàn tay hờ hững khói sương
Hết rồi một thời áo trắng
Nụ hôn tình lướt khơi nguồn

Tôi về tựa góc Phật Đường
Nhẹ nhàng chuông đổ chiều buông
Thấp thoáng dáng người đầu ngõ
Chập chờn buổi hẹn còn vương

                                 Nguyễn Lộc


Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Tháng tư đen



                 Tháng tư đen

Tháng tư tan nhà nát cửa
Cộng quân xâm lược miền nam
Đói nghèo người hoá tham lam
Giấc mơ Thiên đường Cộng sản

Tháng tư lửa thù nung đốt
Cuồng nhiệt đánh mất lương tri
Mồi ngon danh lợi ngu si
Giết dân nhân danh chính nghĩa

Tháng tư dân chúng chạy loạn
Vượt biên ra khỏi Nước Nam
Bảo tồn cơ đồ Tổ Quốc
Dựng lại dân chủ điêu tàn


                          Nguyễn Lộc 

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Tiếng tơ lòng



              Tiếng tơ lòng

Dòng sông tâm thức cuộn tròn,
Khi trồi khi lặng khi còn khi không
Cỏ hoa chào đón xuân nồng
Tiếng tơ theo gió lâng lâng gọi về
Phập phồng nửa tỉnh nửa mê
Chập chờn gợi nhớ câu thề năm xưa
Những chiều lất phất cơn mưa
Tay trong tay với người thơ bên đời
Rượu tình đốt cháy bờ môi
Lửa lòng chếnh choáng nửa trời nửa ta
Một đời say đắm bên hoa
Âm thanh sắc tướng tiếng xa tiếng gần
Gọi người vào cõi mênh mông
Ái mầm tàng thức trào dâng cội nguồn.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Thơ Văn thời hiện đại



          Thơ- Văn thời hiện đại

Ai cũng có thể làm thơ,
Thơ ăn thơ uống thơ lừa người ta.
Thơ hay làm thói điêu ngoa,
Giả danh trí thức thơ ra với đời,
Thơ rằng làm để mua vui,
Dễ dàng như lấy của người cho ta.
Bội thực thơ hoá ra ma,
Vứt vào xó rác thơ ca làm gì.
Viết văn còn được nhâm nhi,
Nói láo nói khoét người ghi nhớ đời.
Văn chương hai lúa lên người,
Làm giàu bởi chữ bỡn chơi có tiền !
Cần gì trau chuốt lời Tiên,
Có gì viết nấy dân điên biết gì,
Nói dâm nói tục lâm ly.
Văn thơ hiện đại sử ghi muôn đời !

                                   Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

Lời Thiêng ! ?



                  Lời Thiêng ! ?

 Bức tranh lạc lõng giữ trời,
 Nhà lầu phố thị nhốt người dân ngu.
 Lời thiêng thoảng nhẹ vi vu,
 Muôn năm Cộng sản lời ru giống nòi.
 Bắc nam sum họp ai ơi !
 Thắm tình đất nước vạn lời tri ân.
 Bác Đảng dâng cả tấm lòng,
 Đem dân tộc Việt về giòng Hán Mông.
 Mưu sâu kế độc vong nhân,
 Ru tám mươi triệu dân trông về tiền,
 Quây đầu thần phục Trung nguyên,
 Làm theo nguyện ước Tổ tiên giống nòi.

                                          Nguyễn Lộc

Tuổi trẻ hãy lên đường



          Tuổi trẻ hãy lên đường

Đời vui còn gọi bước lên đường,
Quà tặng cuộc sống mỗi tinh sương.
Hiện tại đã gieo mầm giống mới,
Tương lai mong đợi đấng can trường.
Quê hương Đất Nước còn vang dậy,
Dân chủ dân quyền mãi kêu thương.
Tuổi trẻ hãy mang hồn Tổ Quốc,
Tiên Rồng toả sáng khắp muôn phương.

                                         Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

Nhớ Nước



                       Nhớ Nước

Tôi nghe mưa nắng ở quê hương
Ai có về thăm lại ruộng vườn;
Nhắn gởi con tim còn nhớ Nước,
Thẹn cùng dân tộc mất yêu thương.
Tranh danh đoạt lợi theo Trung Quốc,
Nhịn nhục cầu vinh lắm đoạn trường.
Hào kiệt anh linh giờ khuất bóng !
Nếu còn xin cứu lấy quê hương.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

Mưa bão



            Mưa bão

Hoa lá đua nhau rụng tả tơi,
Gió lạnh từng cơn buốt thân người.
Hạt mưa nặng trĩu rơi ì ạch,
Ào ào trút nước ngập trùng khơi.

Đường xa người vội nhanh chân bước,
Xoành xoạch nước tung toé giữa dòng,
Rãnh nước đường hằn sâu lồi lõm;
Đất bùn còn bám vệt lông bông.

Ánh sáng chớp loè muôn tia lửa,
Dệt thành mạng lưới phủ vân vân.
Ầm ầm sét đánh như bom nổ,
Cây ngã ngang đường vắt song song.

Việt cộng ác tâm động thánh thần,
Bao năm xương máu nợ nhân dân.
Thiên lôi ông hỡi ! sao không xuống,
Đập nát tan tành lũ vong ân .

                                    Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Bến mộng

  

               Bến mộng

Hãy trả tôi về cuộc sống quê,
Bên hàng dừa toả mát chân đê.
Cánh diều thấp thoáng trời cao vút,
Tiếng sáo vi vu nắng hạ về.
Mái tóc pha sương hồn lãng tử,
Chân trời mộng mị ánh trăng thề.
Quê hương đã mất tình bôi xoá,
Thuyền lướt hững hờ đổ bến mê.

                                Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Bóng dáng tuổi thơ



   Bóng dáng tuổi thơ

Bầu trời xanh xanh ngát,
Tiếng sáo diều vi vu.
Êm êm những lời ru,
Câu ca dao êm ái.

Sân rộng trước hiên nhà,
Những cánh bướm là đà.
Bầy chim bay về tổ,
Ríu rít những lời ca;
Đàn trẻ vui chan hoà.

Nắng vàng vương mái lá,
Khói lam chiều mộng mơ,
Dặm đường xa thương nhớ
Quê hương của tuổi thơ.

Ai có về thôn xưa!
Trâu đen còn nhơi cỏ ?
Lũ chuồn chuồn nho nhỏ
Bay vòng vèo bên ao?


Mẹ già đượm môi cười,
Chiến tranh đã xa  rồi
Tóc xanh nay rám bạc
Nhìn đàn con ngơ ngát
Quên tháng ngày đã qua.

Ai có còn tuổi thơ,
Xin một đời ghi nhớ́,
Dấu cội nguồn thuở xưa.
             
                            Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

Tàu ông đắc lợi



               Tàu ông đắc lợi

Ta về chỉ thấy gió đông,
Lạnh lùng thổi buốt trong lòng xót xa.
Tả tơi năm tháng đã qua,
Người xưa cảnh cũ còn ta với mình.

Thời đạo đức tâm lành đã dứt,
Gương làm người đã mất nơi nao,
Thương sao ! nòi giống dạt dào,
Ai làm dân Việt đớn đau kiếp người.
Làm thân thú vật đùa vui,
Nghĩa nhân lễ tín xa rời thế gian.
Sống đời chỉ biết bạc vàng,
Xây nhà trên cát giàu sang nhất thời.
(Nổi đau quá khứ) dần vơi,
Kéo theo ý chí rụng rời đấu tranh.

Giặc Tàu cộng gian manh xảo quyệt,
Dùng lợi danh tiêu diệt trí khôn;
Dần dần văn hoá yếu mòn,
Dân quên nguồn cội chỉ còn giết nhau.
Tàu ông đắc lợi đón chào,
Hai tay dâng Nước của loài Việt gian .

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Tình hữu nghị của Trung cộng với 16 chữ vàng

                

                      Tình hữu nghị của Trung cộng với 16 chữ vàng 
                                              
                

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012

Sinh- Tử đi và về



           Sinh- tử đi và về

Một hạt cát chứa muôn tinh tú,
Xoay xoay dần vũ trụ thênh thang.
Tâm không tự tại thế gian,
Hoá thành vật thể miên man cõi đời.
Sinh ra nào có ai mời,
Chết đi nào biết sẽ dời về đâu.
Hay là vật rã đất nâu,
Tâm còn sợ hãi đêm sâu lạnh lùng.
Tiền chắt bóp gấm nhung châu báu,
Lìa xa đời cho cháu cho con;
Là đem tích góp phước bòn,
Kiếp sau còn đó an toàn mất chi.
Nghĩ lắm lúc đời như mộng mị,
Chết hết rồi suy nghĩ mất công;
Hiện tại còn biết chưa xong,
Huống chi sự chết sầu không ích gì.
Vậy thì ta cứ vui đi,
Thoả lòng tham đắm nhâm nhi cuộc đời.
Đến tuổi già da mồi tóc bạc,
Mắt trông mờ ảo ảo ai đây !
Vì sao thân lại thế nầy,
Ngủ không an giấc vò giày xác khô.
Nằm một chỗ cháu con chẳng thấy,
Thân một mình lẩy bẩy kêu đau;
Mới hay tiền bạc sang giàu,
Đến khi bịnh hoạn tiền nào giúp ta.
Khi đến lúc thân nầy sắp rã,
Tiễn đưa nhau từ giã cõi đời,
Ra đi một mình đơn côi,
Cũng như lúc mới chào đời mình ta.

                                   Nguyễn Lộc

Dịch vụ buôn người



           Dịch vụ buôn người

Thơ tình chi nữa chàng ơi !
Già khù cú đế còn mơ tưởng người.
Ăn rồi rửng mỡ dở hơi,
Hãy về Xứ Việt ăn chơi vui vầy,
Gái trinh nhiều cấp đủ đầy;
Dịch vụ môi giới Đảng xây khắp miền.
Việt kiều Việt cộng giao duyên,
Làm cầu kết nối con thuyền viễn du.
Rước về em gái nhu nhu,
Nàng Tiên áo mỏng vù vù nhanh nhanh;
Anh già không sức tung hoành,
Có tiền mới được em dành cho anh.
Cùng chung đời sống thanh bình,
Xứ ngoài tạo dựng quang vinh phước trời.
Cảm ơn Cộng sản đời đời,
Đảng khôn được của,người đời được tiên.
Nhà giàu có chỗ xài tiền,
Đầu tư gái điếm Chính quyền thơm lây .

                                           Nguyễn Lộc