Tháng tư thân phận long đong,
Người đi kẻ ở người trông bóng ngừơi.
Em về nơi chốn viễn khơi,
Riêng tôi thầm lặng đơn côi tháng ngày.
Lang thang lá rụng chiều nay,
Sân trường im tiếng gót hài yêu thương.
Cỏ hoa sầu rũ ven đường,
Tươi cho ai nữa thân người trôi xa.
Nước mắt nhoà phủ chiều tà,
Bên bờ tiếng nấc trong ta nhớ người.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét