Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Tệ nạn vong quốc



                                Tệ nạn vong quốc.

             Ánh chiều tà còn vương mái lá,
             Lòng nhớ thương tháng hạ mộng mơ.
             Xa rồi tổ ấm tuổi thơ,
             Quê hương đã mất bơ vơ lưng trời.
             Việt nam nghe tả tơi hoa lá.
             Chim ngẩn ngơ vội vã tìm đàn,
             Dần dà tuyệt chủng hoang tàn;
             Bướm, ong tìm chỗ an toàn trú thân.
             Đất ruộng vườn biến thành phố thị,
             Người nông dân rên rỉ kêu thương.
             Ác thay chính sách nhiễu nhương,
             Giành từng tất đất đẩy dân ra đường;
             Không nhà cửa sống bươn xó chợ,
             Bước đi hoang nhường chỗ cường hào.
             Người cầm công lý kiếm đao,
             Giàu sang trên máu gian lao dân lành.
             Đất đào xới tranh giành khoáng sản,
             Bán cho tàu ve vãn chức quan;
             Làm thân trâu,chó đền vàng,
             Bán thân nuôi miệng bán đời nghĩa nhân.
             Việt nam mấy ngàn năm văn hiến,
             Chỉ sớm chiều vĩnh viễn mất đi;
             Cũng vì một lũ ngu si,
             Tham ăn bán Nước sử ghi muôn đời,

                                                                                      Nguyễn Lộc
            
 

Không có nhận xét nào: