Chiều cô đơn
Chiều cô đơn trống vắng,
Mây xám phủ đồi hoang.
Trên cành vài tiếng hót,
Chim vẫy cánh tìm đàn.
Hắt hiu vàng nắng nhạt,
Đong đưa bóng quê hương;
Mái nhà tranh vương khói,
Buổi cơm chiều nhớ thương.
Ta mang hồn tan tác,
Rải khắp chốn non ngàn;
Ngập tràn đời mộng mị,
Liệm một đời lang thang.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét