Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

Hãy đứng lên !

                                       

                                       Hãy đứng lên!

                   Đất mất nhà tan nghĩ ngợi gì ?
                   Bây giờ tỉnh mộng chẳng còn chi.
                   Bọn quan cướp của cần trừng trị,
                   Đảng cộng hết thời phải nhổ đi.
                   Súng đạn không làm chùng khí tiết,
                   Anh hùng chứng tỏ chí nam nhi.
                   Theo gương dân chủ đời no ấm,
                   Không thẹn làm người sử sách ghi !

                                                     Nguyễn Lộc

                 

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

Đảng cộng hãy mau sám hối !



                                Đảng cộng hãy mau sám hối !

                        Hãy lo chuẩn bị để dong thôi,
                        Dân hết sợ quan đảng hết thời.
                        Vận Nước dần xoay đòi độc lập,
                        Lũ hèn chuẩn bị vượt trùng khơi.
                        Con người không khỏi đường nhân quả,
                        Vàng bạc nào đưa thoát lưới trời.
                        Đảng cộng hãy mau lìa tội ác,
                        Quầy đầu giúp Nước hưởng an vui.

                                                             Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Trò hề Quan cộng

 
                                    
                                   
                                    Trò hề Quan cộng

                    Trò hề Quan cộng xứ Việt nam,
                    Mấy chục năm qua cứ diễn sàm.
                    Chán ngắt mấy trò lừa rẻ mạt,
                    Tranh ăn nhiều chuyện diệt tham tàn.
                    Có gan tuyên bố đem Nước Việt
                    Sát nhập nhường quyền thuộc tàu man.
                    Như thế còn mong thêm rỡ mặt,
                    Đá qua đá lại nhục dân làng.

                                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Tiếng chim gọi đàn

                                             

                               Tiếng chim gọi đàn

                     Lác đác mưa thu trút nỗi buồn,
                     Nghe lòng nặng trĩu mất quê hương.
                     Cảnh xưa gợi nhớ khi chiều xuống,
                     Chim chóc gọi đàn lúc gió buông.
                     Bên ấy người đi tìm đất sống,
                     Bên nầy người đợi thẹn tha hương.
                     Vẫn mong Nước Việt thôi hờn oán,
                     Độc lập tự do mọi nẻo đường.

                                                       Nguyễn Lộc

Phát động phong trào học tập

bởi: Vô danh
28.09.2012 22:02
Đảng kộng sản nên phát động phong trào học tập theo gương trung tá Vũ Văn Hiển thay cho HCM.

Từ khi ông chủ tịch HCM (muốn đọc sau cũng được) đọc bản tuyên ngôn độc lập tại Ba Đình vào ngày 2/9/1945, người dân đen miền Bắc vô cùng hạnh phúc vì tưởng rằng từ nay đã thoát kái ách bị đè đầu kỡi kổ bởi thực dân Pháp, phát-xít Nhật. Không kòn chịu kái kảnh kó miệng mà không được nói. Tuy nhiên, trong suốt quá trình xây dựng XHCN, CNKS hay là kái đồ thổ tả định hướng XHCN, dân đen Việt Nam không thấy được đâu là kái tự do, hạnh phúc mà đại đa số cộng đồng Thế giới hiểu, mà chỉ thấy rằng kái ách cộng sản còn tàn ác hơn là thực dân, phát-xít.

Chân lý đi tìm mãi sẽ thấy" (dù cho nhiều người bỏ xác ở Trường Sơn vẫn chưa thấy), kâu nói đó rất đúng. Mùa thu năm 2012, cũng là mùa thu, tòa án kộng sản Việt Nam tại Sài Gòn xử ba nhà báo tự do với mức án tù "khủng", kùng lúc đó dân đen miền Nam mới thấy được "tự do" của chủ nghĩa kộng sản qua lời phát ngôn kủa trung tá kông an Vũ Văn Hiển "tự do cái con c**". Thì ra là vậy, "tự do" là kái luôn gần gũi với mọi người, hàng ngày ai cũng có cơ hội nhìn thấy, một số người còn được chạm vào nó, nhưng tội thay người dân Việt Nam thì đi tìm mãi ở chốn đâu đâu. Như vậy học thuyết kộng sản đâu kó hoang tưởng như kác "thế lực thù địch" hay xuyên tạc, rất ư là kụ thể.

Chủ tịch HCM được xem là ông tổ kộng sản Việt Nam, khi HCM mở đầu "không kó gì quý hơn độc lập tự do" thì ngày hôm nay, cháu chít kủa HCM là trung tá kông an Vũ Văn Hiển đã đúc kết phạm trù "tự do" chỉ là cái kon k** sau hơn 82 năm kộng sản kó mặt tại Việt Nam, 67 năm kầm quyền miền Bắc và 37 năm đặt ách kai trị toàn kỏi Việt Nam.

Dân đen Việt Nam không kao siêu như bè lũ "đỉnh kao trí tuệ" đang tọa lạc tại Ba Đình, suy nghĩ kủa họ kũng nôm na, mộc mạc. Từ nay, người dân sẽ học tập theo kách mà trung tá Hiển nói (dù sao ông ta cũng là một sỹ quan công an kao kấp, một đảng viên kộng sản, kũng đáng để học chứ), "đỉnh kao trí tuệ" cái kon k**. Và gần đây đảng kộng sản Việt Nam đang hô hào "phê và tự phê" (nghe nói câu này ở Việt Nam ám chỉ mấy kẻ nghiện ma túy chích choát rồi phê thuốc), dân đen thì nói "phê và tự phê" cái kon k**, tất cả những gì kộng sản nói cũng chỉ là kái kon k**.

Linga

Quan cộng lãnh đạo dân

                                                                      

                           Quan cộng lãnh đạo dân
                    
                      Mấy quan lãnh đạo một lời thề,
                      Tham nhũng ăn chơi lại máu dê.
                      Tạo nhóm đá nhau giành bổng lộc,
                      Kết bè bán nước hiếp dân quê.
                      Đê hèn quỳ gối thờ tàu cộng,
                      Nhu nhược cầu vinh rước giặc về.
                      Chỉ biết trên đầu mong có đảng.
                      Bạc vàng vui hưởng mặc khen chê.

                                                       Nguyễn Lộc
                    

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Cái con cặc

                                                                       

                                  ''Cái con cặc"

                    Trung tá Vũ văn Hiến chịu chơi,
                    Khen thay tô đẹp sáng ơn trời.
                  ''Tự do là con cặc"dâng đảng,
                    Độc lập là gì... dâng cuộc đời?
                    Đảng cộng vinh danh ngày Quốc khánh,
                    Già Hồ tuyên bố Vật ngàn đời.
                    Cháu con ghi nhớ lời châu báu,
                    Của quí trao truyền thoả cuộc chơi.

                                                       Nguyễn Lộc

                     

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2012

Nhớ...

                                                         

                                Nhớ ...

               Lá úa ngoài sân lả tả rơi,
               Người từ dạo ấy ngóng phương trời.
               Bao mùa thu đến bao nhiêu nhớ,
               Mấy nhịp yêu thương mấy nhịp đời.
               Ngày đó xa rồi tình vẫy gọi,
               Thương nầy thương mãi trái tim ơi.
               Lung linh bóng nắng còn vương khói,
               Hoa thắm ngày xưa điểm nụ cười .

                                                    Nguyễn Lộc

Trò chơi vô thường



                              Trò chơi vô thường
 
             Vạn pháp thịnh suy đó lẽ thường,
             Ghét thương hờn oán nghiệp vương vương.
             Trăm năm rượt đuổi theo danh lợi,
             Thân xác hoại dần với gió sương.
             Thủ đoạn chắc chiu tiền tích góp,
             Cảm tình lừa lọc nghĩa yêu đương.
             Tham lam mộng tưởng  đời miên viễn,
             Vạn vật đổi thay nghĩ cũng buồn '.
                               
                                                  Nguyễn Lộc
          

        


                                    

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Mùa Trung thu xưa

                                    Mùa Trung thu xưa


                Tháng tám đến xôn xao tuổi nhỏ,
                Trăm sắc mầu xanh đỏ đêm trăng.
                Hát ca chào đón đêm rằm,
                Trẻ con vui múa tung tăng rước đèn.
                Nhiều quà bánh đua chen áo mới,
                Các em vui chờ đợi ngày nầy.
                Mỗi năm náo nức sum vầy,
                Bao lòng kỷ niệm những ngày ấu thơ.
                Vết son cũ không mờ tâm tưởng,
                Đời thanh bình không vướng đau thương.
                Nhớ chăng những kẻ vô lương ?
                Trong ngừơi còn giữ quê hương trong lòng?
                Ai cũng có một thời nhỏ dại,
                Trái tim yêu vang mãi khúc ca.
                Trung thu trăng sáng nước nhà,
                Cớ sao vấy mực bôi nhoà hồn quê
                                                       
                                                Nguyễn Lộc

               

     

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Chờ đợi hiền tài



                                  Chờ đợi Hiền Tài

                     Lá thu mấy độ vạn sầu rơi,
                     Ôm ấp con tim mộng xứ người;
                     Chờ đợi hiền tài ra giúp Nước,
                     Dựng xây cuộc sống đẹp cho đời.
                     Bóng ma cộng sản không còn nữa,
                     Dân chủ dân quyền được sáng tươi.
                     Đạo đức ngàn xưa mong sống lại,
                     Tình người nguyên vẹn Nước yên vui.

                                                           Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Hạt mưa thuở ấy



                                    Hạt mưa thuở ấy.

                      Từng hạt nước rơi rơi ngoài ngõ,
                      Như thu xưa vàng võ đợi chờ.
                      Qua rồi giây phút tiễn đưa,
                      Thời gian gió cuốn bên bờ quạnh hiu.
                      Nhìn hoa thắm lòng xiêu phiêu bạt,
                      Cuộc đời trôi bèo dạt chân mây;
                      Xa rồi một thuở mưa bay,
                      Tay ôm cặp sách hồn lay gọi hồn.
                      Lòng nặng trĩu mưa tuôn phố vắng,
                      Ướt bờ môi tóc xoắn bờ vai;
                      Dìu nhau theo bước đường dài,
                      Đôi tim nhỏ bé tháng ngày mộng mơ.

                                                          Nguyễn Lộc                        

               

         

Mê tín



                                    Mê tín

                Đời vô đạo đức chính sinh tà,
                Thầy pháp thầy tu thuyết giảng ma.
                Bá tánh nghe kinh đến cửa Phật,
                Tiền gian cúng kiến gọi làm quà.
                Dối lòng cho bớt tâm hèn kém,
                Thủ đoạn vun bồi của thúi tha.
                Núp bóng phật trời thêm vững mạnh,
                Chùa chiền mê tín thói ba hoa.

                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Dặn lòng !



                                         Dặn lòng !

                         Dục vọng tan đi được tự do,
                         Thân tâm giữ giới hoạ không lo.
                         Thực hành chánh niệm mầm an lạc,
                         Cầu nguyện mọi người dạ ấm no.
                         Nội kết trong tâm luôn chuyển hoá,
                         Vô minh ngoại cảnh bớt dằn co.
                         Đời vui thanh thản là chân lý,
                         Danh lợi như làn gió thoảng qua.

                                                       Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

Bước chân chánh niệm



    Bước chân chánh niệm

  Mỗi buổi sáng thiền hành,
  Người có thêm sức mạnh,
  Chánh niệm của tình thương;
  Rong chơi với vô thường.
  Mỗi ngày mỗi niềm vui,
  Nhận diện nỗi sầu đời,
  Những mộng tưởng xa vời;
  Do vô minh nội kết.
  Mỗi ngày sống thật hơn,
  Tâm hiện tại vẹn toàn,
  Từng hơi thở mang lại;
  Ta về với chính ta,
  An lạc cõi Ta Bà.

                 Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Quán chiếu



                   Quán Chiếu

Nghe trong ta chim Tầng già ríu rít,
Cánh cửa lòng đóng chặt mãi bao năm;
Giam đời người vào ngục tối âm thầm,
Đòi mở cửa ngự Niết bàn miên viễn.
Có biết đâu cõi đời luôn sinh diệt,
Mộng yêu đương vẫn cứ phải quay cuồng;
Trò đùa vui theo những nhịp vấn vương,
Nghiệp sinh tử lăn dài theo năm tháng.
Duyên chợt đến tình chợt đi nào ai biết?
Dòng luân hồi dịch chuyển bởi vô minh;
Trong đêm tối tiếng thì thầm sinh linh,
Từ tiền kiếp thọ thai muôn nghiệp lực.
Nầy là danh,nầy là lợi, tình chưa dứt,
Còn tạo duyên còn dệt mộng luân hồi;
Còn khổ đau còn thù hận chưa nguôi,
Dây oan trái trả vay không dừng nghỉ.
Mà có thấy ai đâu từ nguyên thuỷ,
Để ta nhìn để ta vọng khổ vui,
Các Pháp đi rồi các pháp trở lui,
Theo nghiệp thức của tâm mà biến hiện.

                                           Nguyễn Lộc







                                             

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

Cõng rắn cắn gà nhà(Lời của Chủ Tịch Nước VN )



                          Cõng rắn cắn gà nhà

              Tàu ếm dân ngu xứ Việt nam, 
              Để cho đảng cộng quậy tan hoang.
              Chín mươi triệu miệng đành im tiếng
              Mười bốn ông trùm giọng quát vang.
              Ngọng nghịu hát bài ca Tổ quốc,
              Ấu ơ!vơ vét của dân làng.
              Cúi đầu nghe những lời tàu cộng,
              Hưởng được danh thơm lũ chó ngoan.

                                                       Nguyễn Lộc             

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Bi kịch Cộng sản



                     Bi kịch Cộng sản

         Nắng trải thảm ánh vàng xứ lạ,
         Tiếng gió ru tháng hạ gợi buồn.
         Lá reo tí tách xoay tròn,
         Đồi tây tiếng thở về nguồn yêu thương.
         Xa biết mấy nghìn trùng Non Nước,
         Ai xuôi chi kẻ trước người sau;
         Âm thầm lệ thắm tuôn trào,
         Giã từ cha mẹ cúi chào đi Tây.
         Đời gió bụi còn đây hình bóng,
         Gươm anh linh rạng giống Tiên Rồng;
         Chỉ còn thấp thoáng trong lòng,
         Những trang sử Việt đã dần mờ phai.
         Đời thịnh suy tháng ngày luân chuyển,
         Danh,lợi,quyền cũng tiễn đưa nhau.
         Ngày xưa rước Việt Cộng vào,
         Thì nay lãnh chịu khổ đau xứ người.

                                                                        Nguyễn Lộc

             

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Tệ nạn vong quốc



                                Tệ nạn vong quốc.

             Ánh chiều tà còn vương mái lá,
             Lòng nhớ thương tháng hạ mộng mơ.
             Xa rồi tổ ấm tuổi thơ,
             Quê hương đã mất bơ vơ lưng trời.
             Việt nam nghe tả tơi hoa lá.
             Chim ngẩn ngơ vội vã tìm đàn,
             Dần dà tuyệt chủng hoang tàn;
             Bướm, ong tìm chỗ an toàn trú thân.
             Đất ruộng vườn biến thành phố thị,
             Người nông dân rên rỉ kêu thương.
             Ác thay chính sách nhiễu nhương,
             Giành từng tất đất đẩy dân ra đường;
             Không nhà cửa sống bươn xó chợ,
             Bước đi hoang nhường chỗ cường hào.
             Người cầm công lý kiếm đao,
             Giàu sang trên máu gian lao dân lành.
             Đất đào xới tranh giành khoáng sản,
             Bán cho tàu ve vãn chức quan;
             Làm thân trâu,chó đền vàng,
             Bán thân nuôi miệng bán đời nghĩa nhân.
             Việt nam mấy ngàn năm văn hiến,
             Chỉ sớm chiều vĩnh viễn mất đi;
             Cũng vì một lũ ngu si,
             Tham ăn bán Nước sử ghi muôn đời,

                                                                                      Nguyễn Lộc
            
 

Hoan hô tàu cộng


                        Hoan hô ! tàu cộng

          Hoan hô tàu cộng sáng suốt,
          Chọn được đệ tử trung thành,
          Ngoan hiền như loài chó mực;
          Cướp giựt hơn bọn lưu manh.
          Dày công nuôi dưỡng bao năm,
          Việt cộng quỳ mọp dưới chân,
          Phì phò!nằm nghe lời dạy,
          Thẳng tay đàn áp nhân dân.
          Thời cơ bây giờ đã mạnh,
          Không cần giấu giếm trong lòng;
          Tuyên bố người người được rõ,
          Việt nam Trung quốc một giòng.
          Núi liền núi,sông liền sông;
          Cùng chung một sắc cờ hồng sáu sao.

                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Hạt giống thú hoang



        Hạt giống thú hoang

Bao năm xa cách núi sông,
Lòng nghe đau xót nước non điêu tàn,
Nước Việt vào cảnh lầm than;
Suy đồi đạo đức ngập tràn gian tham.
Nhân gây hạt giống sài lang,
Quả đành lãnh chịu ngút ngàn thương đau.
Ai kia rước cộng sản vào,
Dựng xây chủ nghĩa mơ màng viển vông,
Lừa người chân chất ngu đần,
Khơi lòng đố kỵ kiêu căng oán hờn.
Tài hèn đức kém tô son,
Danh cao chức trọng bào mòn nghĩa nhân;
Một đời cho thoả xác thân,
Mặc ai đói rét cho xong kiếp ngừơi.
Trách nhiệm đổ lỗi cho trời,
Trời ngu trời chịu dựng đời thú hoang.

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Thời thơ ấu dịu êm



          Thời thơ ấu dịu êm

Bao mùa phượng vĩ thuở còn thơ,
Đây tuổi thần tiên chẳng đợi chờ.
Ba tháng hè ru hoa sắc thắm,
Chuỗi ngày ấm áp những đêm mưa,
Đá cầu nặn đất con diều thả,
Thổi sáo gảy đàn tiếng võng đưa.
Lặng lẽ cuộc đời theo gió cuốn,
Lòng nghe xao xuyến mộng mơ xưa.
                                         Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Thế giới mới


  
      Thế giới mới
Thế giới mới ra đời,
hằng hà sa số phật,
Luân chuyển  khắp muôn nơi.
Thế giới mới ra đời,
Bàn tay nào đã chọn
Thế hệ mới sinh sôi,
Hoà bình đang chào đón.
Thế giới mới ra đời,
Thánh nhân thường ẩn hiện;
Tâm chiếu sáng mười phương,
Thân Như Lai tịch diệt.
Thế giới mới ra đời,
Tâm Bồ Đề phát khởi
Hội Long Hoa dẫn lối,
Di lặc sáng muôn nơi.

                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Chiều cô đơn



        Chiều cô đơn

Chiều cô đơn trống vắng,
Mây xám phủ đồi hoang.
Trên cành vài tiếng hót,
Chim vẫy cánh tìm đàn.
Hắt hiu vàng nắng nhạt,
Đong đưa bóng quê hương;
Mái nhà tranh vương khói,
Buổi cơm chiều nhớ thương.
Ta mang hồn tan tác,
Rải khắp chốn non ngàn;
Ngập tràn đời mộng mị,
Liệm một đời lang thang.

                    Nguyễn Lộc

Sám hối



                      Sám hối

Cúi lạy chư phật ba đời,
Phước ban nhục thể xa rời vô minh.
Tâm từ con nguyện làm lành,
Không gây tạo nghiệp phước sanh niết bàn.
Luân hồi còn mãi lầm than,
Duyên lành không kết xoá tan khổ sầu.
Dục vọng cám cảnh bền lâu,
Từ muôn vạn kiếp khứ lâu qui hồi.
Con xin đảnh lễ cúi đầu,
Lòng tham,đố kỵ,ngã sầu tiêu tan.
Tâm không sợ hãi hoang mang,
Đói nghèo bệnh hoạn giàu sang danh lành.
Trở về nguồn cội vô sanh,
Như lai tịch diệt thân lành tâm an.
                                           Nguyễn Lộc

Mây và Phượng



          Mây và Phượng

Từng cơn gió hạ thoảng qua,
Những cánh phượng bay là đà.
Ve sầu một lần nữa gọi,
Tuổi đời xa cách thêm xa.
Bây giờ là bao giờ nhỉ,
Có còn môi nở thật thà.
Ta nghe tưởng chừng ngày ấy,
Ngẩn ngơ mây trắng chiều tà.
Cổng trường ngày xưa khép lại,
Những con đường đất đã phai.
Ngồi nghe lòng dâng tê tái,
Nhớ từng bóng dáng chiều nay.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Nhớ về đất mẹ



               Nhớ về đất mẹ

Xanh mát vườn quê buổi xế trưa,
Vẳng nghe gà gáy vọng xa đưa.
Bên đồng gió thổi nghiêng bông lúa,
Hàng ổi là đà thỏng trái thưa.
Gió ru cành trúc đưa xào xạc,
Nước chảy dòng kênh lượn lững lờ.
Ai đó còn thương ngày mới lớn,
Xin đừng dày xéo đất nuôi cơm.

                                 Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Quân cướp đất !



     Quân cướp đất !

Việt cộng mãi vong ân;
Dân đau xót ngập lòng,
Oán than quân cướp đất,
Lừa đảo đấng cha ông.
Tiền bạc thay hào khí,
Anh hùng bán núi sông.
Đến nay người đã rõ,
Một lũ mị nhân dân.

                Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Thời thế



               Thời thế

Xù xì to nhỏ rỉ tai nhau,
Kẻ có nhiều tiền được việc mau.
Danh lợi trong lòng ta vẫn giữ,
Bạc vàng ngoài ngõ mắt va vào!
Tiền tài biếu xén mong đền đáp,
Công việc mang về thoả ước ao.
Thời thế làm sao cho phải Đạo,
Đành thôi nhắm mắt mộng trăng sao!

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Hoa



                   Hoa

Đoá hoa tươi thắm đẹp vô ngần,
Mà chỉ một lần đón nắng xuân.
Ong bướm vòng vèo vui cuống quít,
Gió mây lả lướt lượn tưng bừng.
Mộng kết muôn loài tình chan chứa,
Duyên tan nước mắt giọt sầu dâng.
Sớm mai từ giã đời thân thảo,
Hoa lá nằm yên chuyển hoá thân.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

Về già



                 Về già

Thế sự đổi thay trí lững lờ.
Ông kia bà nọ giống như mơ,
Bao năm tiền bạc gom chất ngất;
Phút chốc lợi danh hoá dại khờ.
Thân thể già nua đời khổ sở,
Cháu con khôn lớn hiếu lu mờ.
Luân thường dời đổi xa cha mẹ,
Viện lão đang chờ sống vất vơ .

                            Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Nỗi nhớ tháng tư



            Nỗi nhớ tháng tư

Tháng tư thân phận long đong,
Người đi kẻ ở người trông bóng ngừơi.
Em về nơi chốn viễn khơi,
Riêng tôi thầm lặng đơn côi tháng ngày.
Lang thang lá rụng chiều nay,
Sân trường im tiếng gót hài yêu thương.
Cỏ hoa sầu rũ ven đường,
Tươi cho ai nữa thân người trôi xa.
Nước mắt nhoà phủ chiều tà,
Bên bờ tiếng nấc trong ta nhớ người.

                                     Nguyễn Lộc

                                       

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Đêm ba mươi tháng tư



         Đêm ba mươi tháng tư

Đêm ba mươi lao xao lố nhố,
Những gương mặt rám nắng mỏi mòn;
Chợt nghe đoàn quân về thành phố,
Đôi hàng nước mắt lau khô.

Mẹ già nhớ con cầu nguyện,
An lành về với con thơ.
Sao nghe trái tim rạn vỡ,
bóng người biền biệt trông chờ.

Quê ta qua rồi binh lửa,
Trả người về với quê xưa.
Bao năm xa lìa thương nhớ,
gia đình đoàn tụ ước mơ.

Rừng cờ nửa xanh nửa đỏ,
Người về giải phóng quê hương.
Xe tăng vang ầm phố thị,
Ánh điện thắp sáng đêm trường.

Anh bộ đội nhìn người dân thân thiết,
Nhà cao tầng ngước mỏi mắt thơ ngây.
Anh nghe như sự lừa dối chảy dài
Sự đau nhức trong đường gân thớ thịt.

Bao năm trong rừng sâu nước độc,
Bài học về Đế Quốc Mỹ xâm lăng,
Bóc lột dân đến tận thâm căn.
Nhà lụp xụp sống đầu đường xó chợ.

Đoàn quân lướt gió không người cản trở
Đường phẳng phiu cây xanh mát ven đường,
Không dấu vết mang vẽ đau thương.
Dân chờ đón hoà bình từ muôn hướng.

chìu lòng người đất trời rộng mở,
những hận thù sẽ lắng đọng dịu êm;
thoả lòng tham đói khát mộng mơ tiên,
hương danh lợi ru êm đời bảo tố.

                                             Nguyễn Lộc


Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Kỷ niệm tháng tư



             Kỷ niệm tháng tư

Nghe nặng trĩu thân lạc loài xa xứ,
Tháng tư đen vẫn còn đó trong tim.
Lòng thù hận đã mang về Tổ Quốc,
Lửa tham tàn đốt cháy cả trời Nam.

Tháng năm dài đời còn mãi lầm than,
Nước mắt chảy khóc thương cho Nước Việt.
Quân bất hiếu xoá đi thời oanh liệt,
Của cha ông tạo dựng lấy giang san.

Dân tộc ta từng phạt Tống bình Chiêm,
Gương anh dũng sáng ngời trên trang sử.
Nay dân chịu cảnh cuộc đời lữ thứ,
Bế bồng nhau rời bỏ xứ đi hoang.

Ai đã gây Nước Việt cảnh lầm than?
Nợ phải trả xưa kia xây Đảng Cộng.
Luật nhân quả xoay dần trong cuộc sống,
Rước giặc về phải gánh hoạ diệt vong.

                                         Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Thay mùa



           Thay mùa

Sáng nay chim hát reo vui,
Cuộc đời bỗng nhiên thấy lạ.
Mùa hè với những nụ cười,
Qua rồi mùa đông băng giá.

Đất trời dao động lời ca,
Đón chào một ngày nắng mới.
Không gian thơm lừng hương hoa,
Nhớ về người xưa chung lối.

Cỏ cây xanh mát chân trời,
Rong chơi một thời trẻ dại.
Âm thanh nhạc khúc đùa vui,
Bến xuân một thời xót lại.

Gió hiu hiu nhẹ say say,
Cỏ non lắng nghe nhịp thở.
Làng xưa thấp thoáng chân trời,
Ta mơ quê hương đổi mới.

                            Nguyễn Lộc