Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011



             Trung thu

Nhớ trăng thu sáng sân làng,
Lồng đèn con trẻ ánh vàng lung linh.
Tiếng chuông tiếng trống đầu đình,
Khói nhang cầu chúc thanh bình nước Nam.
Rồng bay tiên nữ giáng phàm,
quanh quanh đèn kéo xoay vành lơi lơi.
Ngày rằm tháng tám vui tươi,
Nhi đồng ra rả tiếng cười dòn tan,
Bánh kẹo quần áo xênh xoang,
Đèn ông sao nhảy thênh thang rợp trời.
Ánh trăng trải rộng muôn nơi,
Đẩy lùi bóng tối một thời đã xa.
Nỗi đau còn chưa xoá nhoà,
Trẻ con nghèo đói miền xa khóc thầm.
Ước mong chú cuội,chị hằng
Mang cho quà bánh mọi năm khắp miền,
Vơi đi nỗi khổ triền miên,
Một thời bom đạn điêu tàn ai gây.
Người cầm vận Nước nào hay,
Mãi lo tham nhũng còn gây oán thù.

                                          Nguyễn lộc

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011



          áo trắng thiên thần

Áo em ngày sáng là thơ,
Đêm đen tôi mộng là tơ tưởng người.
Ngày em chứa đựng nụ cười,
Đêm tôi là mộng trăng đời quạnh hiu.
Tôi đi giữa chốn cô liêu,
Lang thang nổi nhớ mỗi chiều cô đơn.
Đêm đêm chân bước gọi hồn,
Ngày rơi nổi nhớ mỏi mòn đợi trông.
Áo em áo trắng thiên thần.
Áo tôi, áo bẩn hiến dâng về người,
Xoá dùm vết bẩn cuộc đời,
Tan thành cánh bướm muôn nơi sắc màu.
Cuộc đời tôi mãi lao đao,
Nhờ em góp nhặt nổi đau trong người
Đem về một mối đầy vơi,
Đốt thành khói toả muôn đời thuỷ chung.

Em ơi ! lòng nhẹ trong lòng,
Khi về một cõi tôi cùng theo em.
Tiền thân nơi chốn giao duyên,
Em ,tôi tan giữa cội nguồn khổ đau .

                                   Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011

                              Truyện Thật ngắn : Một cuộc đời

                 Tôi  tình c  quen hắn vào dịp sinh nhật con gái của hắn.
Dạo đó tôi mới chuyển chỗ ở để tìm việc làm từ một Tỉnh khác.
Hàng tuần sau những ngày làm việc vất vả,những người dân Việt
xa xứ như chúng tôi gặp nhau để giải khuây bên chén rượu,ly trà.
Những cuộc vui đình đám giao tiếp với bạn bè tổ chức vào ngày
cuối tuần,ngày thường thì làm quần quật suốt ngày cho miếng
cơm manh áo.
          Hắn mới lập gia đình trong vài năm qua;mà nghe nói đâu,
Hắn được vợ qua sự giới thiệu của người quen nào đó.Hắn là
một người khoẻ mạnh, làm việc kỹ lưỡng và ngăn nắp,tính ấy
là do di truyền của ông bố để lại mà có lần hắn kể cho tôi nghe.
Hắn hay cáu kỉnh mỗi khi có người làm phật ý hắn nếu người
ấy có vẻ sợ hắn.Hắn hay tự tôn về bản thân mình mặc dầu hắn
chẳng có gì đặc biệt so với mọi người,nhưng bù lại hắn cũng
có tính hay giúp đỡ người khác nếu xét thấy những người ấy
chìu theo sở thích của hắn khi làm dịu lại sự mặc cảm của hắn
và chịu nhận ơn với hắn.Nhiều lúc hắn cũng buồn tìm những phút
giải trí cho quên thời gian;hắn luôn sẳn sàng chi trả mọi phí tổn 
cho cuộc vui mà người bạn của hắn không đủ khả năng chi trả,
-Hắn là người sành điệu về ăn chơi.
          Tôi nghe hắn kể với tôi rằng:lúc hắn còn thơ chịu nhiều
thiệt thòi về học vấn và tiền bạc so với các anh chị trong nhà ;nên
hắn có nhiều mặc cảm và sống bất cần đời,đó là lý do hắn mang
nhiều tính khí bất thường như vậy.
          Thời gian dần trôi qua,nơi chúng tôi đang định cư,kinh tế
càng ngày càng suy thoái,nhiều gia đình tan vỡ hạnh phúc nguyên
do cũng chỉ vì tài chánh thiếu hụt; gia đình hắn cũng bị ảnh hưởng
lây.Hắn bị thất nghiệp dài hạn,hắn chỉ còn loay quây  tối ngày chùi
rửa sàn nhà và rửa chén bát trong tiệm ăn mà vợ hắn mới tậu được để phục vụ khách hàng kiếm đồng vô đồng ra nuôi sống gia đình.Nhưng với bản tính thích ăn chơi ,nhậu nhẹt đã có từ hồi nào chẳng biết;theo tôi phỏng đoán như vậy -trời phú cho tôi tính nhạy bén khi nhìn người,nhưng tôi không dám khẳng định chắc chắn cho lắm.Thất nghiệp lâu dần hắn đăm ra sinh chán khi ở một chỗ với đống nồi,niêu,xoong,chảo v.v...,tối ngày phải rửa ráy chúng nó với cảm giác mệt mỏi. Con người thật của hắn bấy lâu nay bị kềm chế bởi trách nhiệm gia đình đã hội đủ điều kiện trổi dậy muốn tìm lối thoát.
               Cái gì muốn đến rồi sẽ đến.Tôi nhớ có một chiều chủ nhật
rảnh rổi,tôi đến tiệm ăn ,thăm hắn.Thấy tôi, hắn mừng ra mặt-ríu rít
mời tôi ngồi chơi,hắn vồn vã nói:
          -Lâu quá mới gặp lại bạn,ngồi chơi đợi mình chùi rửa  xong đống chén bát nầy ,rồi tụi mình tìm chỗ nào lai rai vài chai bia tâm sự cho đỡ buồn nhe .
           Dần dần rồi tôi cũng thân với hắn trong quan hệ đồng hương
trên xứ người mà thôi,thú thật tôi với hắn có nhiều điểm khác nhau
vế tư tưởng,hắn thì thích sống buông thả còn tôi thì lại khác,thời gian rảnh rổi giải trí một chút rồi thôi.Chúng tôi kết thân với nhau cũng vì cùng tuổi nhau và cũng có những nỗi đau khổ giống nhau lúc còn thơ ấu-trong cuộc đời ít có người sống được toại ý mình.
            Thời gian sau đó tôi phải lo toan những công việc hằng ngày
Làm hơn tám tiếng một ngày ở hãng,có khi làm cả ngày cuối tuần,
không còn thời gian để gặp hắn nữa.
             Bỗng một hôm tôi tình cờ gặp lại hắn trong quán cà phê.
Hắn tâm sự với tôi:
             - Vợ mình đã bỏ mình rồi bạn ơi! .
             Tôi hỏi lý do lại xảy ra như thế.Hắn trả lời tôi với vẽ mặt bình thản:
             -Vợ mình ghen tuông và độc đoán,cứ cột chân,cột cẳng mình ở nhà hoài chán quá ,mình quậy cho nó biết thế nào là lễ độ! .
             Tôi nghe hắn nói mà bàng hoàng,sao mà câu trả lời của hắn sao có vẻ bình thường và như cười cợt với chính bản thân của hắn vậy.Rồi tôi suy nghĩ:có uẩn khúc gì đây chứ không dễ dàng bỏ nhau ngang xương như vậy đâu.Mới hôm nào đây,hai vợ chồng hạnh phúc bên nhau với cô con gái xinh xắn ,lanh lợi,cùng người mẹ vợ sớm hôm lo cho con và cháu thì còn gi hạnh phúc bằng.Tôi hỏi hắn bây giờ cuộc sống của hắn ra sao, hắn nói :
              -Bây giờ mình sống nơi nhà trọ cho thuê.Mình được tự do rồi,sống thoải mái theo ý mình muốn.
              Tôi nghe câu hắn vừa nói có gì khác thường trong đời sống vợ chồng của hắn.
               Một hôm tôi được nghe thêm một cái tên mới đệm theo  sau tên của hắn,không biết nó từ đâu mà có tôi không tiện nói ra:,làm gợi trí tưởng tượng của tôi: Một con người mới hôm nào đây làm ăn tử tế ,vợ con đàng hoàng mà nay lại bê tha, trác táng;dám can đảm sống tự do theo ý của mình,mặc kệ dư luận dèm pha.Có phải hắn sống dối lòng mình và dối cả người không?.Hay là tôi đã lầm?.Dầu sao đi nữa tôi rất thông cảm với những nỗi đau khổ của hắn khi phải sống trực diện với chính mình .Còn gì can đảm bằng̉! 

                                                                              Nguyễn lộc          

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2011



           Trang nhận định tổng quát về Xã hội và con người.

Thế giới đã bước vào thế kỷ thứ 21.Mọi thần tượng đều sụp đổ trước mãnh lực của đồng tiền và sự ma mãnh khéo léo của trí tuệ con người.
       
      Người ta cảm thấy cô đơn , bất lực, trống rỗng phải đối diện với chính mình mà thường  chúng ta hay chạy trốn chính mình khi
phải bận rộn với công việc hay là sự thành công của quá trình mòn mõi những năm tháng vật lộn với mãnh bằng cử nhân,tiến sĩ v.v...dành lấy sự ưu ái trong xã hội đầy bất trắc nầy.Người ta lo sợ một ngày nào đó mất đi cái khả năng sáng tạo của con người, trước sự việc computer ra đời trong những thập niên qua đã làm đảo lộn mọi tư duy thường nghiệm của con ngừơi,một trật tự theo lề thói mẫu mực địa vị cho sự cống hiến đạo đức mang tính biểu tượng mặc cảm.Khi người ta nhìn ngừơi khác bằng cặp mắt mang đầy ân huệ và thành kiến, nên sinh ra mọi thứ chân lý phù hoa như lòng từ thiện,tính vị tha.v.v... biểu tượng của thế giới mới đầy vẻ nguỵ tạo.
   
      Người ta run sợ và cảm thấy có lỗi trước bạo lực của những kẻ yếu kém hơn mình về mặt tri thức và thể chất để đòi lại sự công bằng của xã hội và Thượng đế.Sự sinh ra đời với một mẫu người không toàn vẹn, hầu tìm những nhu cầu và tự hào của bản ngã nguyên thuỷ là cái ăn,cái mặc và tư duy đứng đắn theo nghĩa hiện sinh duy lí suy đồi.
        
       Các tôn giáo khuyên ta làm lành lánh dữ,để tạo hạt giống vững chắc về niềm tin cho mình và cho người,hầu tạo một thế cân bằng tâm sinh lý và môi trường hòa bình cho nhân loại.Nhưng những khát vọng ấy đã bị tha hoá và xoáy mòn bởi khoa học thực nghiệm hiện đại ,nhằm thay thế một đấng tạo hoá mang đầy kịch tính nhân tạo.Người ta tin tưởng rằng với khoa học ngày nay sẽ làm tăng sức mạnh sinh tồn ,là liều thuốc xoá đi mọi mặc cảm của con người yếu đuối trước thiên nhiên ; làm chủ bản thân của mình ngay cả làm chủ những đồng loại của mình nữa,thế là mầm móng của chiến tranh ra đời mang đủ loại hình thức mới như,chiến tranh dân tộc chủ nghĩa,chiến tranh dân chủ,chiến tranh khủng bố,chiến tranh tôn giáo v.v...mà cốt yếu do lòng tham và tự hào về cái tôi của mỗi con người chúng ta đã mang theo từ tiềm thức nguyên thuỷ trước khi con người có trên qua đất nầy.Nên biết rằng cấu thể toàn diên về sinh lý của con người là lý trí,tình cảm và bản năng theo lý thuyết duy vật có tính tương đối của nó !nhằm đánh lạc hướng tư duy thường nghiệm về bản thể con người, mà mọi truy cứu tìm tòi của các nhà khoa học về tâm linh và ngành khoa học thực nghiệm đang còn bế tắt.

Còn nữa ........hẹn kỳ sau.

                                                                          Nguyễn Lộc


                Nỗi đau dân tộc

Dân nước Việt đã bao mùa ly loạn,
Nước ruộng đồng ngày hai nhịp đầy vơi.
Đời nông dân như những chiếc lá rơi,
Theo gió cuốn trôi dài trang lịch  sử.

Năm tháng xưa nguồn xuân tươi hoa thắm,
Cảnh thanh bình đồng lúa nhẹ gió ru.
Chim tung cánh trên cành rung ánh nắng,
Sáng long lanh thôn nữ nhìn trời mơ.
Vườn cây trái đong đưa theo sóng mắt,
Đàn em thơ vui với cảnh đồng quê.
Chim gọi đàn từ những chốn xa về,
Trâu nhai cỏ bên dòng kênh tươi mát.

Chiến tranh đến giặc tràn qua thôn xóm,
Phá tan hoang từng mảnh đất quê hương.
Dân lầm than đói rét cảnh tha phương,
Ai gây tội điêu tàn cho dân tộc ?

Tháng tư đen cộng quân vào Nam Việt,
Hàng triệu người lần nữa vượt biển đông.
Người nông dân bỏ Nước sống lưu vong,
Nơi viễn xứ vẫn mơ về Tổ quốc.

                                           Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2011



         Nước Việt ngày nay

Nước Việt ngày nay lại đua đòi,
Lòng người hướng tới nẻo xa xôi
Thuần phong mỹ tục giờ đâu hả?
Ngoảnh lại nhìn trông US thôi.

Từng đàn con trẻ lại xum xoe,
Quần áo xênh xoang tóc đỏ hoe.
Đua nhau nhí nhố dăm ba chữ,
Anh ngữ lai căng giỏi mới nghe.

Giáo dục giáo khoa lại đua tài,
Học chăm dạy tốt đậu lai rai!
Chương trình cải cách thi nhau nở,
Con cháu Bác Hồ chóng giỏi thay !

Đồng tiền đi trước chốn khoa thi,
Lót đường con cháu cha ông đi.
Thành danh đỗ đạt cho Đất nước,
Một đống ông khoa bảng tức thì.

Từng đoàn nghiên cứu khoa học gia,
Giở lại sử xanh của nước nhà,
Định lại biển đông giao Trung quốc,
Dân tộc oán than :"giỏi quá ta !".

Quặng mõ bauxit nhận đổi trao,
Chú chệt nghe xong nhảy xổ vào,
Đem bán tài nguyên cho tàu cộng,
Tiền của Đảng ta lấy ngọt ngào.

                              Nguyễn Lộc





             Duyên nợ

Trời đất vi vu đủ bốn mùa,
Đời người cũng thế lắm chi mơ.
Sinh ra chuẩn bị lìa dương thế,
Tâm tưởng dần xoay thuở ấu thơ.
Chẳng biết từ đâu ta có mặt,
Chẳng chờ lại đến chốn duyên tơ.
Dây tình không cột sao mà buộc,
Nghiệp chuyển luân hồi với bến xưa.

                                    Nguyễn lộc

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011



                     Tình phai

Ngoài trời rả rích mưa rơi,
Gió đưa lặng lẽ về nơi xa vời.
ngày đi còn hứa trên môi,
Thời gian đưa nhịp cuốn trôi ân tình.
Một đời trăm nhịp linh đinh,
Diệt sinh lăn mãi bóng hình thuở xưa.
Yêu thương biết mấy cho vừa,
Lòng quê nổi nhớ dáng người nghiêng nghiêng.
Giàn hoa giấy tím bên thềm,
phượng hồng đua nở êm đềm hè sang.
Ve sầu hát khúc ly tan,
Mỗi năm thêm vắng bạn vàng chốn nao.
Tôi về giữa giấc chiêm bao,
Người thương còn đó tình trao phai rồi.
Đành lòng như cánh phượng rơi,
Một thời áo trắng về nơi cuối trời.

                                         Nguyễn lộc

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011


          Giọt nắng thu

Giọt nắng lung linh thắm ý thơ,
Mơ trên mái tóc xoả đôi bờ.
Dịu dàng khẻ bước anh theo gót,
Nhớ lại đường xưa luống ngẫn ngơ.

                                  Nguyễn lộc