Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

Chiêm bao !


    
          Gió đông đã thổi,
          Lạnh lùng nơi chốn xa xăm.
          Tơ lòng mòn mỏi,
          Nợ tình phiêu lãng ngàn năm quay về.

          Trời cao vời vợi,
          Nghe lòng xao xuyến em ơi !
          Thời gian chờ đợi,
          Bỏ quên câu hát tiếng cười năm xưa.

          Ta đi trong nắng trong mưa,
          Tuổi hờn lìa chốn duyên vừa xa nhau.
           Lạnh lùng nơi cõi hư hao,
           Hồn say giấc mộng đêm trao đôi lời.
           Nhớ em tháng lụng ngày vơi,
           Con chim nó hót bên đời nhớ mong.

           Ta về ôm sóng chập chùng,
            Rì rào bờ biển chiều đông.
            Núi rừng nhiệt đới,
            Se se lạnh ấm hương nồng bên em.

            Thời gian xoá dấu môi mềm,
            Bên trời lặng lẽ ru êm giấc hồng.

                         
                                           Nguyễn Lộc
         

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Ngã mạn


          Vô thường biến hiện,
          Nghìn xưa xuôi chảy thuận giòng.
          Miệng đời nhiều chuyện,
          Hàng ngày bép xép lòng không có gì.

          Đưa tình mắt liếc,
          Lòng tham đắm sắc tiền tài.
          Tấm thân khoái lạc,
          Ngỡ rằng ta chứng đạo dài từ lâu.

         Tìm hiểu đạo mầu,
         Thuận duyên vạn pháp biết sầu là chi.
         Một mai sức khoẻ ra đi,
         Tiền tài danh vọng ám khi thân tàn.

          Khóc thương ai oán,
          Công phu bỏ phí thời gian.
          Ngã cao loạng choạng,
          Tư duy sáng suốt hồn lan man về...

          Vô minh tứ bề,
          Hoá ra vạn pháp đi về hư không.
          Nghiệp đi nghiệp lại lòng vòng,
          Nghiệp dày chưa tỉnh lòng mong hơn người.


                                                          Nguyễn lộc

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Thay lời... ,Kính dâng hương hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp


        Một đời chinh chiến cứu quê hương,
        Toả sáng nam nhi chí quật cường.
        Độc lập dựng xây đền nợ Nước,
        Tự do mang lại dệt tình thương.
        Tiếc nuối lầm đường cho Tổ Quốc,
        Nghẹn ngào từ biệt với dân lương
        Ra đi còn mang hồn sông núi,
        Gửi gắm lời khuyên chớ sống thường.


                                           Nguyễn Lộc


                                                

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Mầm xanh vẫn trổ


          Bốn mùa hoa nở,
          Hoa đời hoa người đưa hương.
          Vạn pháp nguồn thơ...
          Luân hồi rực rỡ vô thường.

          Hoa tàn,hoa héo,
          Đẹp thay phân bón mầm xanh;
          Ươm mầm vắt vẻo
          Cây cành nuôi nấng hạnh lành.

          Bức tranh duyên khởi,
          Trời người hoà điệu muôn nơi;
          Kết tình muôn thuở,
          Đưa tâm về với vạn đời bên nhau.


                                           Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Mùa thu thương nhớ !


         Buồn nghe lá reo
         Xào xạt nhạc khúc êm đềm.
         Tình khơi về nẻo...
         Thu vàng nhẹ lướt bên thềm nhà em.

         Mai về còn nụ cười duyên?
         Lá rơi hiu hắt ngoài hiên đợi chờ!

         Bầu trời đong đưa
         Xam xám vết nhạt lững lờ.
         Lặng nghe chiều vắng-
         Từng năm tháng cũ dật dờ trên cao!

         Ta về nơi cõi trăng sao-
         Nơi kia thuở ấy!
         Dạt dào nghe tiếng tình trao duyên nồng.

         Bao giờ cho hết phiêu bồng?
         Quê hương còn đó,
         Mà sao vết đắng trong lòng đeo mang.
         Bao giờ cho hết lỡ làng,
         Máu hồng xuôi chảy về ngang lưng trời.


                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Một lòng thuỷ chung !



         Ta đứng bên trời gọi cố nhân,
         Em ơi ! còn có nhớ anh không?
         Trái tim lỗi hẹn lời thề trước,
         Vết đắng đau thương cánh thiệp hồng.
         Đời trót phiêu lưu lòng sóng vỗ,
         Nghiệp mang nặng trĩu kiếp lưu vong.
         Bao năm giữ vẹn tình non nước,
         Hình bóng người xưa nghĩa chạnh lòng.

            
                                               Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Em ơi! còn có nhớ người năm xưa


       Tiếng kinh ban chiều,
       Đưa lòng về cõi cô liêu.
       Hồn phiêu vạn lý,
       Bay đi từ thuở tiếng yêu đi-về.

       Đời tôi thắm đượm tình quê,
       Ai kia có lỡ bỏ lời thề xưa ?
       Thương em biết mấy cho vừa,
       Hẹn em về chốn đón đưa hôm nào.

       Một giấc chiêm bao,
       Môi hồng chợt thoáng qua mau.
       Má kia bừng sóng,
       Đôi ta ôm chặt thân-lòng có nhau.

       Rã rời riêng một nỗi đau,
       Bên nầy tình vỗ lao đao bên trời.
       Ra đi nguyên vẹn nụ cười,
       Em ơi còn có nhớ người năm xưa.


                                          Nguyễn Lộc

cõi tạm dung



       Ta về rũ áo phong sương,
       Nghe hồn lãng tử còn vương bụi đời.
       Ngày về lâu lắm người ơi;
       Tạm dừng chân đứng xa trời quê hương.
       Cõi tạm dung cũng lẽ thường,
       Ta bà cũng nhớ về nguồn cội xưa.


                                          Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Về nơi ấy !



        Về nơi ấy !
        Có hoa vừa mới nở
        Mắt thơ ngây còn nguyên vẹn nụ cười
        Trời xanh lắm vẫn bát ngát hương đời

        Về nơi ấy !
        Ta còn mãi niềm vui
        Về nơi ấy không ngục tù chướng khí
        Về nơi ấy !
        Có mẹ già lần lữa bóng chiều đưa
        Có tiếng gà văng vẳng theo gió đùa
        Giòng sông nhỏ đã bao mùa tắm giặt
        Về nơi ấy !
        Ta thấy mình thật sống
        Trời quê hương rung động tận đáy tim
        Lúa vẫn trổ và câu hát êm đềm
        Đời no ấm không còn niềm nhung nhớ

        Còn đâu nữa đây nỗi buồn lữ thứ
        Đâu những chiều những bãi cỏ dịu êm
        Làn khói trắng ngoằn ngoèo đợi mùa lên
        Hương rạ khét ngây ngây trên đồng vắng

        Hương hoà bình đã giã từ dạo ấy
        Tháng tư đen đã đánh mất hồn quê !

                      
                                        Nguyễn Lộc                        

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Nhớ trời xa xưa ấy !


       Đất có nhớ đường xưa lối cũ 
       Có hàng dâm bụt lá xanh mơ,
       Hoàng anh buông thả quanh ghế đá,
       Hoa cúc khoe màu dưới nắng trưa.

       Đã hết những chiều thơ gối mộng,
       Chẳng còn ngày tháng chút duyên đưa.

       Mây trời lãng đãng hồn tan tác,
       Từng cánh chim bay gửi gió đùa.

                           
                                       Nguyễn Lộc