Tiếng kinh ban chiều,
Đưa lòng về cõi cô liêu.
Hồn phiêu vạn lý,
Bay đi từ thuở tiếng yêu đi-về.
Đời tôi thắm đượm tình quê,
Ai kia có lỡ bỏ lời thề xưa ?
Thương em biết mấy cho vừa,
Hẹn em về chốn đón đưa hôm nào.
Một giấc chiêm bao,
Môi hồng chợt thoáng qua mau.
Má kia bừng sóng,
Đôi ta ôm chặt thân-lòng có nhau.
Rã rời riêng một nỗi đau,
Bên nầy tình vỗ lao đao bên trời.
Ra đi nguyên vẹn nụ cười,
Em ơi còn có nhớ người năm xưa.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét