Về nơi ấy !
Có hoa vừa mới nở
Mắt thơ ngây còn nguyên vẹn nụ cười
Trời xanh lắm vẫn bát ngát hương đời
Về nơi ấy !
Ta còn mãi niềm vui
Về nơi ấy không ngục tù chướng khí
Về nơi ấy !
Có mẹ già lần lữa bóng chiều đưa
Có tiếng gà văng vẳng theo gió đùa
Giòng sông nhỏ đã bao mùa tắm giặt
Về nơi ấy !
Ta thấy mình thật sống
Trời quê hương rung động tận đáy tim
Lúa vẫn trổ và câu hát êm đềm
Đời no ấm không còn niềm nhung nhớ
Còn đâu nữa đây nỗi buồn lữ thứ
Đâu những chiều những bãi cỏ dịu êm
Làn khói trắng ngoằn ngoèo đợi mùa lên
Hương rạ khét ngây ngây trên đồng vắng
Hương hoà bình đã giã từ dạo ấy
Tháng tư đen đã đánh mất hồn quê !
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét