Buồn nghe lá reo
Xào xạt nhạc khúc êm đềm.
Tình khơi về nẻo...
Thu vàng nhẹ lướt bên thềm nhà em.
Mai về còn nụ cười duyên?
Lá rơi hiu hắt ngoài hiên đợi chờ!
Bầu trời đong đưa
Xam xám vết nhạt lững lờ.
Lặng nghe chiều vắng-
Từng năm tháng cũ dật dờ trên cao!
Ta về nơi cõi trăng sao-
Nơi kia thuở ấy!
Dạt dào nghe tiếng tình trao duyên nồng.
Bao giờ cho hết phiêu bồng?
Quê hương còn đó,
Mà sao vết đắng trong lòng đeo mang.
Bao giờ cho hết lỡ làng,
Máu hồng xuôi chảy về ngang lưng trời.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét