Ở Việt Nam tôi thường hay đi dạo khi rảnh rỗi, mỗi lần tôi nhìn thấy một ngôi nhà ,hay building cất lên là trong đầu tôi vụt thoáng qua một hố cát nào đó của vùng ven sông làng quê đang sụp lỡ và hàng cây bóng mát được vun trồng để lấy bóng mát cho thành phố sẽ bị nhổ đi.Người ta lấy cát xây nhà ,building để phát triển đô thị; còn chuyện quy hoạch của nhà nước có đúng qui trình theo luật pháp và bảo vệ môi sinh thi tui không biết,nhưng có một điều tui biết chắc chắn là đô thị ở Việt Nam càng phát triển thi sự tàn phá môi sinh càng tăng do nạn đốn cây rừng tạo nên nước lũ và khí hậu nóng bức . Tui nhìn cảnh quan của tất cả đô thị đường sá nhà cửa khang trang ở VN thì tui rất buồn cho người dân phải chết sớm vì nạn ung thư do ô nhiễm môi trường và thực phẩm.Chịu đựng khí trời oi bức 35 độ C mỗi ngày sẽ càng tăng thêm trong tương lai. Cuộc sống tiện nghi mà chết sớm,người người cấu xé lướng gạt nhau giành lấy miếng ăn thì tui không ham ,thà nghèo nhưng vui ,thà sống đạo đức để ngủ ngon. Cụ Doanh Điền Sứ thời vua Tự Đức (Nhà Nguyễn) có than rằng : '' đời người ngẫm có bao lâu, chỉ còn lại nấm cỏ khâu xanh rì ''
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét