Tôi nhớ mãi rừng thông chiều năm ấy
Cô gái chàm đôi mắt sáng thơ ngây
Vệt nắng vàng lấp lánh trên vai gầy
Gùi nhỏ bé đong đưa theo nếp áo
Tôi là người du khách đời muôn hướng
Nàng hoang sơ mộc mạc giữa đồi hoang
Vòng thắt bím thấp thoáng hồn Chiêm quốc
Thương miệng cười nàng Mỹ Ê ngày xưa
Tôi cứ ngỡ dòng thời gian bôi xoá
Của một thời dân tộc giống hùng anh
Nhưng hôm nay nhìn đôi mắt long lanh
Còn ẩn chứa anh linh vùng đất cũ
Rừng núi kia hồn thiêng còn lẩn khuất
Tiếng xuyến reo trên vòng cổ trắng ngần
Mỗi bước đi như gọi nhớ bâng khuâng
Với đôi mắt Chàm xưa ngàn năm trước
June.21,2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét