Trắng xoá bầu trời,
Khơi tình sống dậy muôn nơi.
Mùa Giáng sinh tới,
Nguồn vui từ thuở đầu đời tinh khôi.
Thiên đàng mở lối,
Cho ta hồn gửi chân trời.
Tim hồng bối rối,
Dịu dàng nhẹ bước vào thời yêu đương.
Trăm năm nở trên môi hường,
Dắt dìu nhau sống Thiên Đường ái ân.
Ngôi hai sống dậ̣y khơi lòng,
Chỉ đường đưa lối duyên nồng trên cao.
Ta nghe văng vẳng ca dao,
Hoa đời thắm mãi lời trao ân tình.
Ngàn năm còn vọng lời kinh,
Ơn trời tạo dựng bóng hình Eva.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét