Gió đông lạnh lùng đưa,
Mây xám mờ sương khói.
Ta nghe tình vẫy gọi,
Bên trời ngát hương xưa.
Áo len và mũ dạ,
Che ấm hồng đôi má.
Ánh mắt nhìn chờ đợi,
Cho tình lên chơi vơi.
Giàn hoa giấy đong đưa,
Hôm xưa lòng ôm ấp,
Bên nhà nàng ngây ngất,
Gió giạt vào cơn mơ.
Thềm hoang chiều nay lạnh,
Đi về cõi xa xăm.
Cỏ may tràn nắng ấm
sưởi tình anh lên nhanh.
Ra đi là hết rồi,
Không còn ai thầm nhắc.
Những ngày đông héo hắt,
Ru cuộc tình đơn côi.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét