Đông sang lòng thầm nhắc,
Một vì sao xa xôi;
Loan tin đến muôn nơi,
Nguồn vui dâng cho đời.
Ôi! Chúa sáng đời ta,
Thắm tình yêu nhân loại,
Xoá cuộc đời hoang dại;
Thắp nến tình bao la.
Mùa Giáng sinh đã về,
Mỗi năm lòng máng cỏ;
Tuyết phủ đầy sương gió,
Trở về chốn hoang sơ.
Chúa cùng ta song hành,
Thế gian đầy cám dỗ.
Ta nghe đời bớt khổ,
Vì có chúa bên mình.
Thiên đàng chúa tạo dựng,
Giữa trần gian điêu linh;
Cảm ơn ba ngôi Chúa,
Mỗi năm được vinh danh.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét