Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

MỘNG TƯỞNG


               Mộng tưởng

Bình minh dậy ánh hồng bừng sáng,
Gió hiu hiu hơi lạnh đầu mùa;
Đông về từ cỏi xa xưa,
Cảnh đưa se sắt lòng mơ quê nhà.

Bao năm tháng rời xa xứ mẹ,
Hồn đi hoang như trẻ không nhà.
Đường mòn mưa nắng thiết tha,
Đất ươm hoa thắm bướm là đà bay.

Dòng đời chảy tóc nay đã bạc,
Những người thân trôi dạt chốn nào.
Lạnh lùng nơi cỏi chiêm bao,
Lơ mơ ẩn hiện lòng nao nao buồn.

Cuộc nhân thế luôn luôn dời đổi,
Bao năm trường rượt đuổi bóng mình.
Ước mong mọi sự an lành,
Mà vô thường cứ hoá mành hư không.

                                    Nguyễn Lộc

Không có nhận xét nào: