Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011



              Ai dại ? Ai khôn ?

Vật thay đổi luân hồi cút bắt,
Cứ ngỡ rằng ngộ sắc đạo mầu.
Buồn,vui,bịnh, khoẻ thay nhau.
Thiện căn,ác nghiệp lâu lâu qui hồi.

Người quan niệm thân thôi đau yếu,
Là kẻ tu thấu hiểu nhân sinh,
Ngã cao đức rộng tâm linh.
Sinh,già,bịnh, chết còn kinh động người.

Vàng bạc đến lòng vui tham đắm,
Bạn thăm nhà cảm giác gia tăng.
Vật đi vật lại lăng xăng,
Vui buồn lo lắng nói năng ỡm ờ.

Có của quí thì lo gìn giữ,
Sợ mất,còn,thiếu,đủ cho con.
Thủ đoạn gian dối trông mòn,
Dùng mưu chước lấy người khờ thiệt thân.

Lòng tự đắc khôn dâng người giỏi,
Không tu hành nên mới sai lầm,
Nhường đường cho kẻ gian thâm,
Luật rừng muôn kiếp đá văng ngu đần.

Thế mới biết phật dâng đường sáng,
Khuyên người đời thanh thản tâm nhiên.
Xác thân tan rã sớm chiều,
Vật vô sở trụ ai nhiều trí khôn ?

                                        Nguyễn Lộc

Không có nhận xét nào: