Ai đi còn đọng bóng người,
Chốn xa thương nhớ bên trời quạnh hiu,
Gió buồn đưa lối mây chiều,
Phiêu phiêu nơi chốn tịch liêu tâm hồn.
Trăng về treo giữa đầu non,
Hôn lên nỗi nhớ chon von núi đồi.
Suối reo hoang lạnh chơi vơi,
Sóng tình sao ngự đất trời hư không ?
Nguyễn lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét