Lãng đãng bóng hồng
Nàng tiên nhỏ nhắn trong ta,
Hôn lên nổi nhớ chiều tà có hay.
Làn hương tóc nhẹ bay bay,
Êm êm dịu dịu làm ngây ngất lòng.
Tôi ngồi đan dệt hư không,
Lơ thơ tâm tưởng bóng hồng xinh xinh.
Sắc trời thu nhặt trái tình,
Tô môi em thắm nắng vin miệng cười.
Yêu em tự hỏi người ơi !
Yêu chi một đoá chơi vơi trong lòng.
Hoa đời vẫn nở mênh mông,
Từ muôn vạn kiếp bềnh bồng sắc hương.
Nguồn thơ còn đậm yêu thương,
Tim hồng vẫn mở tơ vương khắp trời.
Nguyễn lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét