Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011



         Mưa rơi !

Mưa rơi ! mưa rơi,
Mây trời tả tơi.
thân đời một bóng,
Tình sầu chơi vơi.

Ta đi giữa trời,
Trên đường phố lạ.
Nghe lòng rời rã,
Trĩu nặng hồn ta.
Dáng em thoáng qua,
Bên trời lặng lẽ;
Ngày tháng phôi pha.

Mưa rơi !Mưa rơi.
Ta buồn ta nhớ,
Bao nhiêu bóng hình
Rọi xuống giấc mơ.

Ơ hay ! ơ hay,
Chiếc lá nào rơi
Thăm thẳm đường đời
Phương trời thương nhớ
Người em hao gầy,
Từng giọt lệ thắm.
Ngàn năm mưa rơi.

                  Nguyễn Lộc

Không có nhận xét nào: