Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

TƠ TÌNH



         
                                Tơ Tình

Lạy chúa con trót dại khờ,
Bỗng dưng lại vướng nàng thơ xứ người;
Em còn ở tuổi đôi mươi,
Nụ cười trong sáng lời thương ngọt ngào.

Qua rồi một thuở chiêm bao,
Nhớ nhung tơ tưởng bóng hoa năm nào.

Bây giờ lòng vẫn nao nao,
Dịu dàng sóng mắt tình trao duyên nồng.
Gần em tâm tưởng bâng khuâng,
Ngồi xa phiêu dạt xoay dần mắt đưa.

Chúa ơi con nguyện xin chừa,
Những lần lầm lỡ duyên tơ ai hoài.
Dặn lòng rằng chẳng tình say,
Người xưa còn đọng dấu hài trong con.
Trái tim rướm máu hao mòn,
Bao năm còn vướng vết son dáng huyền.
Con nguyện! vẫn giữ tình duyên,
Lòng thương trong sáng còn nguyên Địa đàng.

Sáng chiều đến lớp âm vang,
Với Anh ngữ lạ râm ran trong đầu.
Chữ thì chẳng ráp thành câu,
Tơ tình thầm nhắc lâu lâu dật dờ;
Cuốn theo những cánh hoa mơ,
Chiều đưa mỗi bước trông chờ bóng ai !

                                        Nguyễn Lộc

Không có nhận xét nào: