Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

Thuyền tình.


           Tim hồng hứa hẹn mai sau,
           Báo tình vẫy chết đời vào cơn mơ.
           Nhìn rơi những giọt thu mưa,
           Cho lòng chợt thức như vừa hôm qua.
           Nhẹ nhàng bước cõi Ta bà,
           Dấu chân còn vọng tiếng ta ngại ngùng.
           Thuyền tình lướt sóng mênh mông,
           Chập chờn ảo ảnh tâm không đi,về.


                                             Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

Chờ em


       Nắng cháy xém ruộng đồng trơ đất đỏ,
       Vì xa vắng người em sầu mộng nhỏ.
       Bầy cá đen lơ lửng bóng chiều qua,
       Đen như đời dong ruổi xót xa.

       Đường làng nhỏ đón chờ em bước vội,
       Gốc rạ khô cằn lên mùa dế hội,
       Chờ một người sau giấc ngủ triền miên.

       Hạt lúa vàng đã nẩy mầm sống mới,
       Đôi môi hồng gượm cười lên tiếng gọi,
       Dệt cung đàn réo rắc vọng âm vang,
       Như ngày xưa một thuở có em ngoan.

       Cho dòng sông nhỏ niềm vui lên mi mắt;
       Cho hàng cau ngã nghiêng hàng giăng mắc,
       Xoá lòng buồn bao ngày tháng cô liêu,
       Nghe hồn ai rạo rực thiết tha nhiều.

       Trong khung cửa có bóng người thấp thoáng,
       Một mẹ già chờ đón đứa con thơ,
       Chờ em về tưới lại hàng trầu xưa !


                                          Nguyễn Lộc

                                                 

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Chào cô !


          Gặp nhau lại đứng tần ngần,
          Thưa cô cho đứng sát gần lại nhau.
          Cho tôi xin hỏi cô nào,
          Tôi quen cô đã từ bao lâu rồi.
          Ừ! không,câu hỏi lôi thôi,
          Thật là ngớ ngẩn thằng tôi đã già;
          Cho dầu cô dáng tiên nga,
          Lòng tôi cũng lạnh đã qua nhiều lần.
          Chỉ hỏi là để bâng khuâng,
          Lòng tôi rung động tần ngần xa xôi;
          Nhớ về người cũ của tôi,
          Còn trong đôi mắt rạng ngời của cô !

                         
                                               Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Tình thu


         Tình khơi nhốn nháo,
         Nghe đời sống chảy xiết xao.
         Một đời ươm lạnh,
         Ta nghe sóng vỗ rì rào.

         Trái tim rạn vỡ
         Đối hình mắt biếc xanh xao.
         Một ngày tình lỡ,
         Nghìn xưa quay gót lòng nao nao về.

         Trăm năm duyên thề,
         dòng sông cổ độ lê thê.
         Đào nguyên bốn bề,
         Róc rách suối nguồn đê mê.

         Ngó quanh ngó quẩn,
         Rừng mơ thay lá đã lâu.
         Dạo khúc âu sầu,
         Nửa hồn nước chảy qua cầu miên man.


                                                   Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Vườn xưa.


       Chiều nay quay gót,
       Trở về với lá thu xưa.
       Hạt mưa nhỏ giọt,
       Lan rừng mấy nhánh đong đưa hiên nhà.

       Cúc vàng cúc tím.
       Lưỡi hùm chắn vũng mương lầy.
       Nhãn vừa nụ mím,
       Bướm ong nhảy nhót bay đầy vườn hoa.

       Hoàng anh buông thả.
       Hoa lài nở rộ hương đưa.
       Nhành dương bươn bả,
       Là đà chen chúc hoa mười giờ xinh.

       Nhớ ai mắt ngẩn ngơ nhìn,
       Bên nhà nàng có nhớ mình hay không.
       Hôm nay chợt thấy bâng khuâng,
       Lom khom cúi xuống vườn sân bên nầy;
       Ánh nhìn mắt liếc thơ ngây,
       Thương người em nhỏ lòng mây trên trời,
       Thôi thì một chút duyên đời,
       Hàng ngày vun xới mãnh tình xinh xinh.
       Hoa lòng vẫn nở lung linh,
       Chờ nhau kiếp khác đôi mình có nhau.


                                              Nguyễn Lộc

      

Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

Mặc cảm dân tộc


              Mặc cảm dân tộc,
              Cuốn theo mặc cảm cá nhân.
              Tranh nhau danh lợi,
              Trì trệ đau xót nhân dân.

              Từ ngày lập Quốc,
              Người khôn kẻ dại đạp nhau.
              Sĩ diện ẩn nấp,
              Nước nhà nghiêng ngửa lao đao.

              Ăn mày quá khứ,
              Dân tộc chủ nghĩa nâng cao.
              Đánh đấm với nhau,
              Chỉ vì quyền lợi dâng trào.

              Cửa ra bế tắc,
              Cửa vào yêu ma.
              Một vũng bùn lầy thối tha,
              Cũng vì dân trí là đà rong chơi !


                                           Nguyễn Lộc
         

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Thương em


           Thương em thả nắng qua thềm,
           Ngập tràn nỗi nhớ bay về nhà em.

           Thương em gối mộng tay mềm,
           Cho em giấc ngủ ngoan hiền năm xưa.

           Thương em chợt gió đưa êm,
           Cho đôi gót mỏng chờ nhau cuối tuần.

           Thương em cho một lòng chung,
           Rung đôi môi mỏng ru hồn bay xa.

           Thương em những buổi chiều tà,
           Nhớ nhau khoảnh khắc dù là chiêm bao.


                                                     Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Mất dấu

          
           Bây giờ tu đã nhiều rồi,
           Tu cho ai nữa giọt đời trên môi.
           Áo khăn đã vội đưa người,
           Bềnh bồng sóng vỗ thuyền rời xa quê.
           Em tôi đánh mất lời thề,
           Bao năm chờ đợi tình về nơi đâu.

                                           Nguyễn Lộc

Mộng chân quê


          Sắc xanh sắc đỏ trên không,
          Sắc tâm lọng cọng mông lung bên trời.
          Ngày về xa quá người ơi,
          Gởi hồn phiêu lãng cuốn trôi về nguồn.
          Đêm đêm giấc ngủ mơ luôn,
          Tiếng kêu ếch nhái ễnh ương hẹn hò.
          Tinh sương gà gáy ó o,
          Vừng đông ló dạng con đò ngược xuôi,
          Nhịp chèo khua lẫn tiếng cười,
          Một ngày nắng mới đẹp trời ấm no.
          Quê hương với những câu hò,
          Câu thơ nhịp kết nhỏ to chuyện lòng;
          Mong sao đời sống thong dong,
          Như tâm con trẻ lòng không ưu phiền.

                                                Nguyễn Lộc
         
   
    

Nghiệp ái !


     Hạt mầm nho nhỏ lướt ngang,
     Bao nhiêu nghiệp đổ lan tràn cõi mê.
     Có không biến hiện lê thê,
     Loanh quanh lẩn thẩn tứ bề âm u.
     Lời kinh rung động ngàn thu,
     Trăm năm ái tử vi vu nhập về.

                                 Nguyễn Lộc