Thương em thả nắng qua thềm,
Ngập tràn nỗi nhớ bay về nhà em.
Thương em gối mộng tay mềm,
Cho em giấc ngủ ngoan hiền năm xưa.
Thương em chợt gió đưa êm,
Cho đôi gót mỏng chờ nhau cuối tuần.
Thương em cho một lòng chung,
Rung đôi môi mỏng ru hồn bay xa.
Thương em những buổi chiều tà,
Nhớ nhau khoảnh khắc dù là chiêm bao.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét