Tình khơi nhốn nháo,
Nghe đời sống chảy xiết xao.
Một đời ươm lạnh,
Ta nghe sóng vỗ rì rào.
Trái tim rạn vỡ
Đối hình mắt biếc xanh xao.
Một ngày tình lỡ,
Nghìn xưa quay gót lòng nao nao về.
Trăm năm duyên thề,
dòng sông cổ độ lê thê.
Đào nguyên bốn bề,
Róc rách suối nguồn đê mê.
Ngó quanh ngó quẩn,
Rừng mơ thay lá đã lâu.
Dạo khúc âu sầu,
Nửa hồn nước chảy qua cầu miên man.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét