Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Điểm "G" của Chế độ Hán ngụy ở Việt Nam


           Hán nguỵ cộng nô sợ điểm G
           Đụng đâu cũng có nhạy tình si
           Thôi đành ham sướng mà sờ mó
           Chẳng lẽ cho sung lại bẻ ghì
           Nhầy nhụa đảng ta làm gái điếm
           Ươn hèn nô lệ chịu cu ki
           Có ai đụng đến thời co rút
           Dùng lũ ma cô đánh tức thì


                                    Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Ừ thôi !


      Ừ thôi !một kiếp phiêu du
      Cho hồn dệt cõi thiên thu bên người
      Ừ thôi ! một chút đời vui
      Cho lòng nửa mộng nửa đời yêu thương
      Ừ thôi ! một chút vô thường
      Cho lòng thanh thản tôi nhìn ra tôi.

                                         Nguyễn Lộc

vô ngã


       Thức dậy miệng không cười
        Đời vẫn thấy tinh khôi
        Không nguyện tâm trọn vẹn
        Vô ngã có chi bồi.

                               Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Lần cuối bên nhau


           Hoàng hôn còn nhớ cố nhân,
           Nhớ con sông rộng thuyền lồng bóng đêm.
           Vi vu gió lượn công viên,
           Hai ta ươm nóng cửa thuyền viễn khơi.
           Gieo chi tình trót đầy vơi,
           Cho con phố nhỏ rã rời đôi chân.
           Đèn đêm toả sáng trời trong,
           Áo em tôi cũng đèo bồng ánh trăng.
           Nước sông sóng vỗ lăn tăn,
           Đôi ta sóng vỗ trong tròng mắt nhau,
           Giọt buồn lơ lửng rơi mau,
           Trên đôi môi thắm duyên trao tình nồng.
           Vầng trăng chia sẻ trên không,
            Mơn đôi vòng ngọc mơ trông dáng người.
            Những lời từ tạ ngược xuôi,
            Cũng khơi lần lữa mắt rời xa xôi.
            Nụ cười thắm gượng làn môi,
            Lâu lâu thoáng hiện trong đời có nhau.


                                                     Nguyễn Lộc
          

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Ảo ảnh tháng tư


        Mặt trời óng ánh
        Nhẹ nhàng gió cuốn mây bay
        Đàn chim vỗ cánh
        Tơi bời tổ ấm lạc loài quê hương
        Tháng tư trở lại
        Tiếng kêu âm hưởng trời xưa
        Còn vương hoa dại
        Lạnh lùng gai góc cho vừa xót xa
        Đạn bom vun vút
        Đêm về ru ngủ trẻ thơ
        Giật mình chợt thức
        Chỉ là ảo ảnh còn chưa xoá nhoà.


                                       Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Việt Nam thời mạt vận


          Trí thức ngủ rồi Đảng Cộng ơi !
          Quanh đi quẩn lại thấy tôi đòi.
          Vài ông lãnh đạo đang xâu xé,
          Cả triệu người dân sắp chết thôi.
          Đào tạo một phường mua bán Nước,
          Luyện rèn lớp trẻ học ăn chơi.
          Việt Nam trở lại thời nô lệ,
          Sát nhập tàu man chẳng mấy hồi.


                                       Nguyễn Lộc

Cuộc trầm luân


           Đã lâu rồi rong chơi trần thế,
           Chẳng nhớ mình ngày ấy nơi đâu.
           Mơ màng năm tháng bể dâu,
           Giật mình chợt tỉnh ngàn thu đang chờ.
           Mặt mũi nầy mờ mờ sương khói,
           Nghiệp tuôn trào nơi cõi trầm luân,
           làm thân sướng khổ mông lung,
           Sáu đường sinh tử chẳng mong ngày về.
           Chân thường treo ở đầu ngọn gió,
           Cảnh vô thường còn tỏ lời kinh,
           Vô minh vẫn ám bên mình,
           Biết bao giờ thấy chân hình thuở xưa.


                                                 Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Loài lợn Việt !


           Tháng tư đen xa lìa nguồn cội,
           Nạn đao binh trôi nổi xứ người,
           Oán hận cao ngút tận trời;
           Nội xâm giết chết lần hồi nhân dân.
           Giặc ngoại xâm vẫn mong cướp nước,
           Cướp tài nguyên lấn lướt biển đông;
           Gầy dựng một lũ nô vong,
           Ngồi trên trị nước chờ mong phước trời.
           Thiên tử Việt mỗi năm mỗi cạp,
           Đất chư hầu trôi giạt về Tàu,
           Nghe lời chúc tụng thao thao,
           Việt Trung hữu hảo gươm đao cận kề.
           Bọn bán Nước u mê chưa dứt,
           Lủi vào hèm ô nhục tấm thân,
           Như loài lợn mãi tham ăn,
           Chờ ngày mổ xẻ thịt bầm nát tan.

                                          Nguyễn Lộc

Khóc ngày Ba mươi Tháng Tư 1975


           Nhớ ngày Ba mươi Tháng tư,
           Chiều mưa tầm tã cho nhừ núi sông,
           Khóc cho thân phận người dân;
           Xa lìa tổ quốc chẳng mong ngày về.
           Ngọn cờ đỏ đau lòng đất nước,
           Khởi đao binh đón rước lầm than,
           Từ nam chí bắc điêu tàn,
           Xác người gục ngã trên đàng di dân.
           Biển đông đó còn dâng ngọn sóng,
           Người Việt Nam mãi mãi lưu vong;
           Lòng tham giặc cộng chất chồng,
           Kẻ thay người thế giống dòng đảo điên.
           Kể từ khi tổ tiên lập quốc,
           Biết bao người anh dũng hiên ngang,
           Đến nay vận mạt mở màn,
           Cho loài quỷ đói phá tan nước nhà.


                                              Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Bài vè thương Bác và Đảng


           Đời đời nhớ ơn Bác
           Đời đời nhớ ơn Đảng
           Năm xưa đã nặng thề
           Mang chủ nghĩa Mác Lê
           Về cho dân tộc Việt
           Quyết dựng xây đất nước
           Lập chủ nghĩa vô thần
           Nhiều bàn tay góp sức
           Tạo thiên đường trần gian
           Thoát khỏi cảnh bần hàn
           Chỉ làm theo năng suất
           Dân ca hát ngoài đồng
           Trong nhà máy thong dong
           Một củ mì sẽ đủ
           Cho một ngày lập công
           Các quan ở văn phòng
           Ngày ngày đều vui vẻ
           Sáng xách cặp ra đi
           Chiều say xỉn ê chề
           Rượu quốc doanh miễn phí
           Đồ nhấm lại lê thê
           Dân cung phụng mọi bề
           Thời chuyển đổi kinh tế
           Mở cửa với lân bang
           Đổi mới thời gian nan
           Hoà hợp khắp mọi đàng
           Lời kêu gọi góp sức
           Khúc ruột ngàn dặmxa
           Dân việt kiều bao la
           Đổ tiền về cứu giúp
           Chất xám khắp mọi nơi
           Đem nguồn lợi vun bồi
           Cho Đảng ta lèo lái
           Của giấu của ăn chơi
           Cho thoả chí bao ngày
           Nơi rừng sâu nước độc
           Building lên sức sống
           Dựng xây cho quan trên
           Có nhà ở vững bền
           Phục vụ cho dân tộc
           Mọi người vững lòng tin
           Đảng ta nay đã giàu
           Cám ơn dân ngu dốt
           Quyết một lòng chịu đựng
           Với lời thề xưa kia
           Đem về cho tổ quốc
           Một chủ nghĩa ngoại lai
           Không xoá mờ tâm trí.


                             Nguyễn Lộc