Mặt trời óng ánh
Nhẹ nhàng gió cuốn mây bay
Đàn chim vỗ cánh
Tơi bời tổ ấm lạc loài quê hương
Tháng tư trở lại
Tiếng kêu âm hưởng trời xưa
Còn vương hoa dại
Lạnh lùng gai góc cho vừa xót xa
Đạn bom vun vút
Đêm về ru ngủ trẻ thơ
Giật mình chợt thức
Chỉ là ảo ảnh còn chưa xoá nhoà.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét