Gió đông đã thổi,
Lạnh lùng nơi chốn xa xăm.
Tơ lòng mòn mỏi,
Nợ tình phiêu lãng ngàn năm quay về.
Trời cao vời vợi,
Nghe lòng xao xuyến em ơi !
Thời gian chờ đợi,
Bỏ quên câu hát tiếng cười năm xưa.
Ta đi trong nắng trong mưa,
Tuổi hờn lìa chốn duyên vừa xa nhau.
Lạnh lùng nơi cõi hư hao,
Hồn say giấc mộng đêm trao đôi lời.
Nhớ em tháng lụng ngày vơi,
Con chim nó hót bên đời nhớ mong.
Ta về ôm sóng chập chùng,
Rì rào bờ biển chiều đông.
Núi rừng nhiệt đới,
Se se lạnh ấm hương nồng bên em.
Thời gian xoá dấu môi mềm,
Bên trời lặng lẽ ru êm giấc hồng.
Nguyễn Lộc