Đã về đã tới,
Ai về ai tới ngược xuôi.
Pháp thân vạn lối,
Như lai phiêu lãng không chờ tới lui.
Mệt chi dốc sức mòn hơi !
Người từ vô thỉ nghiệp khơi đã tràn.
Từ ngàn năm đã lỡ làng,
Duyên kia đã kết hoang đàng nào hay.
Nghi tình chưa dứt,
Làm sao gột sạch trần ai.
Trông chờ tha lực,
Tiêu diêu vạn pháp lắc lay ẩn tàng.
Hư không mặt mũi rộn ràng,
cưỡi mây dạo khắp ba ngàn đại thiên.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét