Lời kinh văng vẳng,
Rung động trong chốn trần ai.
Còn nghe lời giảng,
Hạt Như lai tạng bay bay.
Tiếng cười nằng nặng,
Trút lòng tham đắm ra ngoài.
Tâm hồn hoang vắng,
Sáu đường ba cõi còn say.
Một bàn tay vỗ,
Âm thanh tiếng khóc lạc loài.
Rượu say vẫn đổ,
Đau thương còn vẩy lên đài vinh quang.
Pháp thân đang loé ánh vàng,
Quét cho sạch bóng tham tàn vô minh.
Tiếng cười tiếng nấc rung rinh,
Hạt nhân điện nở trên mình dân đen,
Muôn ngàn thây chết đảo điên;
Chuyển đời thịnh trị giữ nguyên tâm lành.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét