Ôi những hạt rơi
trắng xoá bầu trời
Ngàn năm còn dấu
Vết người năm xưa
Lạnh lùng theo tiền kiếp đưa
Hồn thiêng tàng thức lơ thơ trên trời
Bay hoài khắp chốn ngược xuôi
Oan khiên còn đó chưa vơi nỗi lòng
Lang thang chiều đông
Ta bà nhớ nhung
dòng đời trôi mãi
chập chờn cõi không
Jan.01,2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét