Trăm năm một lối
Người về nguồn cội xa xôi
Tơ lòng sợi rối
Những đêm thao thức còn rơi giọt buồn
Hạt mầm hoang phế
Cỏ khô ngập nắng chân trời
Gió bừng tia lửa
Cuồng si đốt cháy cuộc đời yêu thương
Trò chơi cút bắt
Nhạt nhoà xoá dấu môi hường
Héo mòn thân xác
Lênh đênh giữa chốn viễn phương mịt mờ
Cho em nghìn vạn ước mơ
Cho em chiều xuống bên bờ lúa xanh
Cho em giòng nước trong lành
Về nơi quê cũ thác gành hoang sơ
Cho em một mảnh trăng thơ
Ầu ơ! tình nước dật dờ tình quê
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét