Anh vẫn chờ em ở những kia
Có hoa có bướm có đường dìa
Lơm chơm đá sỏi đau lòng đất
Ngăn cách đôi chân sớm rẽ chia
Trên không tiếng oán hờn non nước
Xiêm áo lên đường nặng gió sương
Thân gởi xứ người đời nô lệ
Mây ngàn mấy bận níu quê hương
Chợt nhớ rằng đây thân đã mất
Nửa đêm thức giấc gọi ân tình
Nhớ ai ngày đón năm tháng đợi
Nón lá khoe duyên tóc bồng bềnh
Mưa về đường đất đôi chân ướt
Tháng hạ gió về tiếng lá ru
Lóng lánh trên mi rưng ngấn lệ
Chảy ngược phương trời khóc thiên thu
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét