Một chút đời một chút tình
Nghe lòng xao xuyến linh đinh đường về
Mây trời níu ngã sơn khê
Nhớ con đường đất con đê cánh diều
Thân người bóng ngã xiêu xiêu
Hồn bay lờ lững như chiều sắp mưa
Nặng tình đời gửi gió mưa
Về nơi thơ ấu như vừa hôm qua
Mây đen vần vũ ánh tà
Lung linh dáng ngọc trời xa lạnh lùng
Tình nầy rời rã mông lung
Thương về hoa dại nhớ giòng sông xưa
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét