Sầu đông
Những nụ hoa tuyết thắm nắng vàng,
Trên cành gió nhẹ lướt miên man.
Người đi vẫn nhớ làng quê cũ,
Kẻ ở còn mang giấc mộng tàn.
Se sắt trời đông sầu viễn xứ,
Quạnh hiu tuyết trắng phủ đồi hoang.
Ngó quanh một bóng hồn đơn lẽ,
Có thấu tình tôi hỡi gió ngàn ?
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét