Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011



                                   Tâm sự thời đổi mới
       
                     Người nghèo năm đó không còn nữa,
                     Nét dễ thương chân chất thật thà;
                     Đến thời giàu sang tâm đổi khác,
                     Khen trò đời diễn thật tinh ma.

                     Nhớ thời bao cấp ai cũng hiền,
                     Cám ơn chế độ làm đảo điên;
                     Cho người niềm tin vào tính thiện,
                     Vật chất ra ngoài khỏi cỏi Tiên.

                     Lơ lơ láo láo tâm niệm Phật,
                     Để cho bụng đói quên não phiền. 
                     Còn gì nữa đâu danh với lợi,
                     Nhà nước cấp bao nhiêu hưởng bấy nhiêu.

                     Từ đó con người thương yêu lắm,
                     Chén đường chén muối san sẻ nhau.
                     Mọi người giúp đỡ khi đau yếu,
                     Hạt giống thiện tâm nảy mầm mau.  

                     Đến thời mở cửa làm kinh tế,
                     Nhà nước cho dân được tự do;
                     Buôn bán cá nhân thôi nghèo đói,
                     Nhà nước bây giờ đỡ phải lo .

                     Đạo đức con người chóng ra đi,
                     Bon chen danh lợi rất dị kỳ;
                     Người trí thức dùng tiền mua quan chức,
                     Người nông dân bán đất bỏ nhà đi.

                     Hàng xóm láng giềng nhìn xa lạ.
                     (Không áo quần thì hóa ra ma)
                     Tranh nhau tấc đất từng hàng giậu,
                     Mắng nhiếc chửi nhau đến cửa tòa.

                     (Gà nhà bôi mặt đá nhau)
                     Cha mẹ anh em sanh oán thù.
                     Mãnh lực đồng tiền là Tiên Phật,
                     Phạt kẻ nghèo hèn với người ngu.

                     Đàn điếm xa hoa chốn ăn chơi,
                     Đua nhau bắt chước thói đua đòi;
                     Dăm câu Anh ngữ lên mặt khỉ,
                     Mặt mũi uốn cong cứt lộn đầu.

                     Tiền của gắng công thi nhau vét,
                     Cạn kiệt tài nguyên của đất trời;
                     Quan mạnh quan bán người dân khổ,
                     Kẻ giàu tận hưởng thỏa ăn chơi.

                     Người ngu kém tài thi nhau nịnh,
                     Được bổng lộc quan thỏa mộng đời.
                     Tầng lớp Quan trên thi nhau dóc,
                     Tiếng pháo miệng đời nổ khắp nơi.

                     Những kẻ cùng đinh nay được của,
                     Vênh vênh váo váo giống trò vui.
                     Đem tiền đem của mua phước đức,
                     Hãnh diện giàu sang luôn khua môi.

                     Dựng chùa dựng miễu dựng lầu xanh,
                     Rước Quan trên hưởng được phước lành.
                     Cầu trời cho Nước luôn giàu mạnh,
                     Tiền của còn hoài Nước Việt xanh.

                                                                  Nguyễn Lộc
                     

                     


                 

            

Không có nhận xét nào: