Nàng Tiên áo trắng
Một vầng mây lãng đãng trôi,
Thả hồn về với khoảng trời quê hương.
Có hoa có bướm ven đường,
Có cô gái nhỏ yêu thương thuở nào.
Chiều thu gót nhẹ lao xao,
Gió thu hiu hắt dạt vào lối xưa;
Người thu nhè nhẹ bâng quơ,
Thu lay áo trắng lay bờ mi ngoan.
Có chàng bươm bướm bên đàng,
Bâng khuâng lặng đứng mơ màng mây bay.
Trôi đi những tháng năm dài,
Nàng Tiên áo trắng còn hoài trong mơ.
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét