Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Phượng hồng ngất ngây (Nguyễn Lộc )



Phượng hồng sắc thắm
Như dòng máu đỏ tim tôi
Mùa hè nắng nóng
Cháy rực phủ cả bầu trời nhớ mong
Ta  đang ôm cả trời đông
Mơ vòng tóc rối hương nồng áo em

Cổng trường khép lại
Che khuất đôi ngã chia phôi
Tình nồng  tôi mãi
Ru đời thương nhớ  em hoài ngàn năm
Trên không  tiếng hát  bâng khuâng
Rơi vào ngõ cũ môi hồng ngất ngây

Em còn ngày ấy
Đoá hoa còn vướng phố nầy
Hạt mầm bay nhảy
Lung tung tàng thức môi nầy mắt kia
Quá khứ nhoài phủ xanh rêu
Lâu lâu thắm nhắc em dìa bên tôi

                           May. 11, 2015

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015

Tiếng mưa đêm (Nguyễn Lộc)

Nghe ngoài hiên  tiếng nỉ non thanh thoát
Giọt mưa buồn đời lưu lạc phong sương
Trong đêm trường nghe như tiếng nhớ thương
Hồn cố quốc trỗi nhạc  lòng xa cách

Đèn héo hắt một mình trong phòng vắng
Tiếng gió hờn rin rít khẽ ngoài hiên
Mưa rơi rơi chợt thoáng thấy quê hương
Nghe như có ai  gọi về  thời thơ ấu

Thèm tiếng dế tiếng ễnh ương hoà tấu
Tiếng côn trùng rỉ rả mỗi đêm mưa
Như tiếng ru của mẹ hiền năm xưa
Như tiếng nhạc nỉ non hồn dân tộc

Nhưng đêm nay nghe như lòng tôi khóc
Giọt nước buồn chảy ngược trở vào trong
Nước Việt ơi sao thương nhớ vô cùng
Bao năm tháng ai làm đời viễn xứ ?

                                   April. 9,2015



Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Hè ơi ! (Nguyễn Lộc )


Ngồi nhìn nắng dạ trên cây
Năm mươi năm lẽ áng mây vương người
Những trang nhật ký đầy vơi
Phượng hồng còn mãi bên đời nhớ thương
Dáng người đó mỗi chiều buông
Con tim lặng lẽ bên đường ai hay
Đàn chim ríu rít trên cây
Bóng hoa trên áo nét dài nghiêng chao
Tóc mai gợn sóng dâng trào
Rơi vòng tơ liễu má đào duyên xưa
Lặng nghe năm tháng đong đưa
Như từng nhịp thở người thơ quay về



                                     May . 01, 2015

Lời ru của mẹ ! (Nguyễn Lộc )


Nhà ai ngày ấy còn vương khói
Lóng lánh chiều vàng dấu chân quê
Mẹ cũng một thời hoa đồng nội
Cũng từng mơ mộng lúc xuân về

Sẽ có ngày tàn giọt nắng thưa
Đời con nối tiếp một giấc mơ
Mẹ là nàng tiên trong cổ tích
Con mãi chập chờn tuổi ngây thơ
Mẹ có xa con con vẫn giữ
Những vần thơ mẹ đã dạy con
Đêm nằm nghe tiếng ru của mẹ
Là gói hành trang giữ cho tròn
Mẹ là nắng ấm mãi đời con
Mẹ thường nhắc nhở lúc đơn côi
Giữ đạo làm người luôn trong sạch
Là thương là quí mẹ con ơi !


                           May. 3,2015

Xuân,Hạ (Nguyễn Lộc )


Phòng tôi một cửa sổ
Sáng nay nắng rọi vào
Chim ríu rít trên cao
Lòng bổng nhiên muốn hát

Tiết xuân đã vội sang
Những nụ mầm mới nở
Vườn hoa lên tiếng thở
Chào ngày mới đang chờ
Bên quê tôi mùa hạ
Tiếng ve sầu kêu vang
Điệu nhạc buồn êm ả
Cho tình ai lan man
Xuân nầy hạ kia tới
Xuân hạ tình ngàn khơi
Trăm năm xuân còn đó
Hạ về vẫn trong tôi


              May .4, 2015

Quá khứ (Nguyễn Lộc )


Đôi cánh tay mọc dài
Nối trời xanh mây trắng
Lần tìm nguồn nắng ấm
Những ngày tháng cô liêu

Đôi mắt trông vợi vợi
Bay ngang giữa lưng trời
Từng khuôn mặt xa xôi
Thoáng về nơi quá khứ
Tuổi thơ tuổi thơ ơi
Đừng bỏ ta đi nhé
Một mình ta quạnh quẽ
Giữa cõi đời hư vô
Ta nghe hồn lặng lẽ
Từ tiền kiếp vọng về
Tiếng chuông dài lê thê
Một lần là nỗi nhớ


              May.5, 2015

Trăng mười sáu (Nguyễn Lộc )


Mây ngàn còn mãi sơn khê
Ta mơ giọng hát miền quê thuở nào
Lời kinh vang vọng trên cao
Búp sen nở nhuỵ cúi chào tiên cô
Ta về lắng đọng thiên thu
Ôm vầng trăng sáng vi vu giữa đời


                                 May. 5 , 2015

Tình hờn duyên kiếp (Nguyễn Lộc )


Nàng ơi! ta quá xuân thì
Vẫn còn yêu mãi đường đi lối về
Gốc xoài hàng ổi bờ đê
Thương con đò nhỏ vân vê nắng hồng
Những ngày hồ thỉ tang bồng
Nhớ thân thiếu phụ chờ mong bóng người
Ru con tình cũ ly bôi
Vòng tay khép nép còn khơi ân tình
Mà nay ôm ấp tuổi xanh
Ôm cho ai nữa mộng lành cũng tan

Dầu cho duyên kiếp bẽ bàng
Tim chàng tồn đọng trăng vàng năm xưa
Thuyền trăng chở về bến mơ
Lòng nghe tê tái dật dờ dáng xuân

                               May. 05 , 2015

Đợi chờ (Nguyễn Lộc )


Mưa về như phủ tim tôi
Đón ai ở ngõ trường ôi lạnh lùng
Người về hết lá sầu dông
Rơi rơi phố vắng lòng vòng trên không
Đợi hoài chẳng thấy bóng hồng
Đi về nấn ná mắt trông mây trời
Hôm nay chắc nàng biết tôi
Theo nàng nên để mồ côi tình thầm
Người ơi sao mãi biệt tăm
Thời gian ngừng đập mưa dầm dâng cao
Gót chân quanh quẩn xạc xào
Lá khô cát đá lẫn vào tim đau
Về thôi ! hờn trách trời cao
Cớ sao lẻ bóng phương nào xa xôi



                              May . 07 , 2015

Vô thường (Nguyễn Lộc )



Trăm năm một mối duyên tơ
Khổ đau câm nín mà ngơ ngẩn sầu
Tình dài như ngọn gió thu
Tình xa như bóng bạch câu qua rồi
Tình gần ngày tháng ngược xuôi
Miếng cơm manh áo buồn vui cõi đời
Con thơ vất vả nên người
Nối dòng cháu giống khóc cười trên môi
Màn tuồng sân khấu đãi bôi
Thân già biến dạng da mồi  pha sương
Mãi chơi trong cõi vô thường
Tưởng rằng giữ được miên trường lứa đôi
Có ai giữ mãi làn hơi
Ra đi một bóng về nơi cuối trời

                         May.  7 , 2015