Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Vô thường (Nguyễn Lộc )



Trăm năm một mối duyên tơ
Khổ đau câm nín mà ngơ ngẩn sầu
Tình dài như ngọn gió thu
Tình xa như bóng bạch câu qua rồi
Tình gần ngày tháng ngược xuôi
Miếng cơm manh áo buồn vui cõi đời
Con thơ vất vả nên người
Nối dòng cháu giống khóc cười trên môi
Màn tuồng sân khấu đãi bôi
Thân già biến dạng da mồi  pha sương
Mãi chơi trong cõi vô thường
Tưởng rằng giữ được miên trường lứa đôi
Có ai giữ mãi làn hơi
Ra đi một bóng về nơi cuối trời

                         May.  7 , 2015

Không có nhận xét nào: