Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

Năm mới !



              Năm mới !
           Vẫn khuôn mặt cũ mỏi mòn trên bờ vai người gánh lúa.
           Năm mới !
           Vẫn khuôn mặt rám nắng người bán hàng rong.
            Năm mới !
            Vẫn nghe tiếng kêu oan người bị cướp đất,
            Vẫn nghe tiếng hô hào đòi tự do dân chủ, phá cường quyền.
            Năm mới !
            Vẫn khuôn mặt béo tốt của quan tham.
             Năm mới !
             Vẫn văn hoá suy đồi, vô đạo đức của chế độ Cộng Sản.
             Và những năm mới  đi qua ,vẫn lầm than chất chồng
              hệ luỵ của tư tưởng thời phong kiến còn tồn đọng trên
              đất nước Việt Nam.


                                                                                                                      Nguyễn Lộc
         
                                                                                                                                                                            

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

Lời chúc ngày Chúa Giáng sinh 2014 !


                   Lang thang qua ngõ giáo đường
                   Nghe hồi chuông đổ chập chờn năm xưa
                Rộn ràng biết nói sao vừa
                Cầm tay nhau nhắc máng lừa Chúa sinh
                Chúc cho nhân loại an bình
                Bên nhau mãi phước lành người ban
                Bao năm nước Việt điêu tàn
                Vẫn nghe tiếng thở bên hàng dừa xanh
                 Âm vang Thiên Chúa an lành
                 Ngôi hai sống với những nhành lúa non
                 Quê hương dầu có vuông tròn
                 Còn dân tộc Việt thì còn giang sơn

                                                    Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Ảo ảnh



            Tơ vàng buổi sớm
           Long lanh tuyết phủ mái nhà
           Lòng nầy mắt ướt
           Nhớ em từ độ...cõi xa hiện về
           Mây ngàn níu ngã sơn khê
           Trời đông buốt giá lê thê tháng ngày

            Nửa tỉnh nửa mê
            Trăm năm biết có lối về nguyên sơ
            Ra đời từ thuở nguồn thơ
            Ngàn năm tình tự vẩn vơ phận người

            Vô minh một góc bên trời
            Vô duyên từ lúc... em rời xa tôi
            Hồn treo lơ lửng bầu trời
            Những ngày lạnh lẽo mồ côi một mình

            Em về nơi chốn tử sinh
            Duyên kia còn đọng mối tình ta mang
            Biển đông nổi sóng ngút ngàn
            Xác thân trinh nữ máu đào còn vương


                                                     Nguyễn Lộc
            


Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Gương Tố Hữu


            Chàng Tố Hữu xưa cùng đất nước
          Xếp bút nghiên lả lướt lợi danh
          Ô hay! cái kiếp trời sanh
          Đem tài bán nước ô danh giống nòi
          Tính hiếu thắng học đòi lãnh tụ
          Tâm gian tà'' kiệt trụ '' hại dân
          Ghen tài đồng nghiệp xa gần
          Giết cho hết sạch văn nhân nước nhà
          Qua thời thế manh nha tài đức
          Chẳng được gì cho nước cho dân 
           Là loài vá áo ngu đần
           Ngàn năm bia miệng người cần soi gương

                                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Dấu ấn bên đời


       Chiều xưa thương nhớ 
      Đôi lòng giữa đám cây xanh
      Công viên vạn thuở
      Ghế ơi còn ấm loang quanh thân người

      Đèn đêm ánh lửa
      Hương thầm như đốt lòng tôi
      Chia phôi tình nhớ
      Cho đời vẫn cứ mồ côi một mình

       Xứ người mệnh định
         Vui buồn đất nước điêu linh
          Mỗi lần bịn rịn
         Ta nghe như tiếng giòng sinh tử thầm

       Vui buồn em nhớ ta chăng
        Em ơi ta nhớ tháng năm hao mòn
        Tôi em cùng tủi nước non
        Em buồn nơi chốn dập dồn oan khiên
        Ta mơ chút phận niềm riêng
        Bên đời ghi dấu thanh thiên ngày về


                                               Nguyễn Lộc


Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Hành trình về cõi thiên thu



              Những khuôn mặt đi qua
           Những khuôn mặt còn lại
           Loà nhoà như bóng ma
           Nhìn người như ngây dại
           Mới hôm qua
           Còn vui đùa
           Trên ngọn cây
           Trên sân cỏ
           Kẻ giã từ
           người biến dạng
           Mái đầu xanh
           Nay rám bạc
           Vẫn chơi trò
           Cút bắt
           Xô đẩy
           Rượt đuổi
           Khóc cười
           Trượt chân té ngã
           Đứng dậy tiếp tục cuộc chơi
           Trời đã xế chiều
           Hoàng hôn buông xuống
           Tiếng gọi nhau ơi ới
           Tiếng mẹ
           Tiếng cha
           Tiếng anh
           Tiếng chị
           Chờ bữa cơm chiều 
           Ngày tiếp nối qua đi
           Người tiếp nối qua đi
           Giã từ cuộc gọi
           Giã từ cuộc vui
           Trở về với cát bụi hoang sơ
           Như ngày nào chưa từng có mặt
           Đau khổ
           Thù hận
           Yêu thương
           Cũng tan biến như bọt xà phòng
           Trên không mặt trời sắp tắt
           Nhường chỗ cho một ngày mới bắt đầu
           Đoàn người mới bắt đầu
           Cho cuộc hành trình vô định về cõi thiên thu

                                                              Nguyễn Lộc
           
          
           

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

Anh Công Lý trần truồng !

                       
           
                 
                  Anh hề Công Lý lên ngôi
              Tự nhiên nổi tiếng bôi vôi luật rừng
                  Dân tộc Việt Nam anh hùng !
              Luật dân luật nước bừng bừng nóng ran
              Trần truồng dáng đứng hiên ngang
              Biểu dương sức mạnh phá tan nhân quyền
              Trò hề luật pháp vô duyên
              Đem lên sân khấu tuyên truyền cho dân
                  Tự do gái Việt lâng lâng
                  Nhìn anh'' Công Lý '' ! muốn quầng một phen
                   Nước Việt thời điểm đảo điên
               Luật dân luật nước củ riềng mua vui

                                                     Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Vùng liêu trai



                Trên lưng đồi
             Trắng xoá một vùng hoang vu
             Cây trụi lá
             Gió vi vu
             Nắng vàng úa nhạt bầu trời
                 Hai mươi năm trôi
             Giấc mơ viễn xứ xa xôi hiện về
             Gương mặt trẻ dại đâu đây
             Vẽ hình bóng cũ câu thề năm xưa
             Thời gian trôi
                Trên lưng người
              Chiếc áo rách vai
              Đôi giày sứt đế
              Đường mòn lởm chởm bóng ai qua cầu
              Ánh chiều buông
              Nhởn nhơ buồn
              Hư vô lởn vởn trên nguồn liêu trai

                                                 Nguyễn Lộc
      

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Quan khỉ



                Cộng ơi quan đã bị lừa
             Mà sao quan vẫn còn mơ tới người
             Miếng mồi danh lợi đua vui
             Chuốc thù chuốc oán cho đời rối ren
                 Quan khôn được dịp đua chen
             Gia đình hưởng lạc ấm êm cuộc đời
                 Mặc cho kẻ dại tả tơi
             Giả vờ yêu đảng cuộc chơi bạc tiền
             Dầu cho đạo đức đảo điên
             Nhân phẩm đảo lộn giữ nguyên hoang đàng
             Tài vật nếu chóng tiêu tan
             Đem người bán nốt cho sang xứ ngoài
             Gom tiền quan lại cao bay
             Rước quân tàu cộng trao tay cho người
                 Dân ngu dở khóc dở cười
              Giống loài khỉ đột đười ươi trên rừng
                 Rước đảng cộng lòng reo mừng
              Nhân nào quả nấy lùng bùng đảo điên

                                                                       
                                                                                 Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Cánh hoa ngày ấy



                       Đông sầu quạnh quẽ
                  Một kiếp lưu vong
                  Gió đùa nhẹ nhẹ
                  Đêm trường nhớ nhung

                  Cho đến bao giờ
                  Đi qua lối nhỏ
                  Có ai trông chờ
                  Một lần bỡ ngỡ

                  Sắc hoa ngày ấy
                  Nay vẫn chưa phai
                      Những chiều áo bay
                  Còn vương phố chợ

                 Hồng đôi gót nhỏ
                 Má đỏ hây hây
                 Người em thuở nọ
                 Tình nồng ngất ngây

                 Lần lữa người đi
                 Mái trường ngói đỏ
                 Giây phút phân kỳ
                 Cho đời bỏ ngõ

                          Nguyễn Lộc