Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Dân Việt thời nô vong



             Một lũ tham lam chỉ biết ăn
          Giống như loài lợn chẳng cằn nhằn
          Mặc cho nước mất lòng hổ thẹn
          Luồn cúi thân hèn nghĩa lạnh băng
          Chỉ biết bạc vàng cơm đầy đủ
          Cũng không đạo đức tính hàm ân
          Mong sao dòng họ luôn no ấm
          Giặc đến van xin thật lố lăng

                                    Nguyễn Lộc

Hãy tỉnh thức !



            Thằng hồ láu cá được làm vua
         Gạt đám dân ngu trị cõi bờ
         Một lũ đảng khờ luôn ngớ ngẩn
         muôn người luồn cúi vẫn ngơ ngơ
         Tàu man thống trị đằng sau giật
         NướcViệt Nát tan cuộc lỡ cờ 
         Chín chục trái tim mau tỉnh thức
         Giặc tràn xâm lấn chớ vu vơ

                                         Nguyễn Lộc

                       

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Ngày Quốc Khánh !


        Ngày giỗ mẹ cha chẳng nhớ chi !
      Thương ngày Các Mác tiễn người đi
      Quỷ vương ứa lệ mừng chủ tịch
      Địa ngục mở toang rước tức thì
      Quốc Khánh sum vầy ngày độc lập
      Xác khô tẩn liệm phút ma quy
      Nước Nhà xúi quẩy ngày vui mới
      Lặng lẽ ông Hồ chết dị kỳ ? !!!

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Ngớ ngẩn


           Lá mùa thu đong đầy nỗi nhớ
           Giọt mực còn lớ ngớ môi duyên
           Ghế bàn xếp góc im lìm
           Lần trong ngõ ngách trong tim tràn về
           Từng quyển vở đê mê vụng trộm
           Tìm về nơi thắm đượm tình thơ
           Thời gian gió lượn ơ hờ
           Mang người em nhỏ lững lờ ... nơi đâu
           Phố lang thang nắng vàng êm ả
           Hỏi rằng ta có cả tình hồng
           Mà sao duyên mãi long đong
           Ngàn năm ai đó... phiêu bồng trong ta

                                                 Nguyễn Lộc

Chiêm Bao


            Một mình hoang vắng
            Xa lạ giữa chốn xa xăm
            Thu về chầm chậm
            Tiền thân nhẹ bước bên mầm lúa non

            Chẳng ai buồn hỏi
            Sao đành khuất phục đời tôi ?
            Con sông chẳng hỏi
            Hiền hoà uốn khúc bên đời mông lung

            Chợt đến chợt đi
            Nhịp nhàng sáng tối chưa gì...
            Đầu xanh nay bạc
            Phiêu phiêu vui với nắng vàng chiêm bao.

       
                                                           Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Cầu và sông !


         Cầu đưa qua những lối xưa
         Dòng sông xa vắng như vừa hôm qua
         Nghiêng tà áo trắng thướt tha
         Dịu dàng làn tóc tình xa năm nào
         Đêm về ôm cõi hư hao
         Một lần gặp gỡ lao đao phận người

                                             Nguyễn Lộc

nhớ...!


          Nghe như ai hát giữa đồng
          Nhớ con chim sáo sổ lồng bay xa
          Người đi nhớ nước thương nhà
          Nhớ người thuở ấy áo là đà bay

                                        Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Lại một mùa hè...


         Hàng cây rung nắng trên đồi
         Lá cười lấp lánh hồn trôi về làng
         Hè về rộn tiếng chim vang
         Trường xưa bạn cũ tuổi vàng còn đây
         Con đường nhớ lá bay bay
         Những tà áo trắng hây hây má hồng
         Bao giờ cho hết phiêu bồng
         Ta về trao nốt tình nồng cho nhau.

                                          Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Còn đó bên nhau


          Bình minh bừng dậy
          Đàn chim ríu rít gọi nhau
          Ánh hồng lẩy bẩy
          Rung rinh một thuở câu chào

          Nàng Tiên kiều diễm
          Nỗi lòng biết tỏ cùng ai
          Áo quần chưng diện
          Hồn phiêu chân bước say say

          Một thời trẻ dại
          Chiêm bao còn mãi tình lay
          Cuộc đời bay nhảy
          Nghe như còn đó những ngày bên nhau

                            
                                                   Nguyễn Lộc