Lá mùa thu đong đầy nỗi nhớ
Giọt mực còn lớ ngớ môi duyên
Ghế bàn xếp góc im lìm
Lần trong ngõ ngách trong tim tràn về
Từng quyển vở đê mê vụng trộm
Tìm về nơi thắm đượm tình thơ
Thời gian gió lượn ơ hờ
Mang người em nhỏ lững lờ ... nơi đâu
Phố lang thang nắng vàng êm ả
Hỏi rằng ta có cả tình hồng
Mà sao duyên mãi long đong
Ngàn năm ai đó... phiêu bồng trong ta
Nguyễn Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét