Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018
Ảo Vọng... - Nguyễn Hữu Lộc
Chập chờn ngày tháng viễn du trôi
Đối diện thời gian luống ngậm ngùi
Nay bể mai dâu hình với bóng
Lênh đênh trong giấc mộng ly bôi
Bản lai diện mục mờ nhân ảnh
Bản ngã nào theo với cuộc đời
Nghe tiếng âm vang từ vô thỉ
Đọng lại trong tim dạ rối bời
November,26,2018
Đối diện thời gian luống ngậm ngùi
Nay bể mai dâu hình với bóng
Lênh đênh trong giấc mộng ly bôi
Bản lai diện mục mờ nhân ảnh
Bản ngã nào theo với cuộc đời
Nghe tiếng âm vang từ vô thỉ
Đọng lại trong tim dạ rối bời
November,26,2018
Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018
TÌnh Ly Hương - Nguyễn Hữu Lộc
Ta nghe gió lộng ngoài hiên
Chiều vàng loang thắm niềm riêng bên trời
Bàn tay nhặt lá thu rơi
Còn nghe xao xuyến bồi hồi năm xưa
Tình tang lỡ nhịp sầu đưa
Cung đàn khắc khoải cho vừa nhớ thương
Trăm năm ru khúc đoạn trường
Trời làm giông bão tình vương xứ người
- Canada.22,11,2018
Chiều vàng loang thắm niềm riêng bên trời
Bàn tay nhặt lá thu rơi
Còn nghe xao xuyến bồi hồi năm xưa
Tình tang lỡ nhịp sầu đưa
Cung đàn khắc khoải cho vừa nhớ thương
Trăm năm ru khúc đoạn trường
Trời làm giông bão tình vương xứ người
- Canada.22,11,2018
Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018
Chuyện Đất Nước - NL
Ta ở rừng thông nhớ phố đông
Quê hương nứớc mắt vẫn lưng tròng
Dân tình khổ luỵ nào ai biết
Chuyện nước luận bàn chẳng kẻ mong
Người trước vượt biên rời tổ quốc
Người sau nối gót tiếp tha hương
Lưu manh trí thức vì cơm áo
Quân cộng thừa cơ bán núi sông
August.02,2018
Quê hương nứớc mắt vẫn lưng tròng
Dân tình khổ luỵ nào ai biết
Chuyện nước luận bàn chẳng kẻ mong
Người trước vượt biên rời tổ quốc
Người sau nối gót tiếp tha hương
Lưu manh trí thức vì cơm áo
Quân cộng thừa cơ bán núi sông
August.02,2018
Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018
Giấc Mộng Quê Hương - NL
Nhớ về thành phố yêu thương
Tàng cây bóng nắng hàng dừa nên thơ
Mái nhà xiêu vẹo lưa thưa
Tiếng cười trẻ nhỏ cợt đùa trước sân
Mỗi chiều bươm bướm lượn vòng
Chuồn chuồn xanh đỏ bềnh bồng trên cao
Âm thanh hàng xóm lao xao
Một ngày vất vả với bao mặn nồng
Về nhà chồng vợ vui cùng
Bữa cơm thịnh soạn rung rinh trời chiều
Mái nhà lam khói lêu bêu
Cuốn theo sợi nắng mang nhiều nhớ thương
Hàng hiên ghế nhỏ ven đường
Ông già bà cả trông chừng trẻ con
Người đút cơm, bánh kẹo dòn
Nụ cười khúc khích tiếng đàn mừng theo
Tivi vang vọng đưa vèo
Âm thanh mọi ngả trôi theo tháng ngày
Cánh diều trẻ nắm trên tay
Thả theo tiếng gió bay về cõi tiên
Mặt trời úa nắng xiên xiên
Trôi về đêm lạnh nẻo thiền dần lan
Một ngày hạnh phúc dân làng
Còn nghe xao động ngập tràn quê hương
Thanh bình một thuở còn vương
Nửa đêm thức giấc chập chờn năm xưa
July.31,2018
Tàng cây bóng nắng hàng dừa nên thơ
Mái nhà xiêu vẹo lưa thưa
Tiếng cười trẻ nhỏ cợt đùa trước sân
Mỗi chiều bươm bướm lượn vòng
Chuồn chuồn xanh đỏ bềnh bồng trên cao
Âm thanh hàng xóm lao xao
Một ngày vất vả với bao mặn nồng
Về nhà chồng vợ vui cùng
Bữa cơm thịnh soạn rung rinh trời chiều
Mái nhà lam khói lêu bêu
Cuốn theo sợi nắng mang nhiều nhớ thương
Hàng hiên ghế nhỏ ven đường
Ông già bà cả trông chừng trẻ con
Người đút cơm, bánh kẹo dòn
Nụ cười khúc khích tiếng đàn mừng theo
Tivi vang vọng đưa vèo
Âm thanh mọi ngả trôi theo tháng ngày
Cánh diều trẻ nắm trên tay
Thả theo tiếng gió bay về cõi tiên
Mặt trời úa nắng xiên xiên
Trôi về đêm lạnh nẻo thiền dần lan
Một ngày hạnh phúc dân làng
Còn nghe xao động ngập tràn quê hương
Thanh bình một thuở còn vương
Nửa đêm thức giấc chập chờn năm xưa
July.31,2018
Thứ Hai, 30 tháng 7, 2018
Ảo Ảnh Chiều Vàng - NL
Một góc đời một góc hẹn
Trong hồn thầm lặng mon men nỗi buồn
Vệt nắng chiều gió heo may
Mưa thu hiu hắt bàn tay ngại ngùng
Đường dài nhịp bước nhớ nhung
Lối mòn ta nhớ lối tình ta mang
Lang thang nện gót hoang đàng
Còn nghe hơi ấm tim vàng đâu đây
July.30,2018
Trong hồn thầm lặng mon men nỗi buồn
Vệt nắng chiều gió heo may
Mưa thu hiu hắt bàn tay ngại ngùng
Đường dài nhịp bước nhớ nhung
Lối mòn ta nhớ lối tình ta mang
Lang thang nện gót hoang đàng
Còn nghe hơi ấm tim vàng đâu đây
July.30,2018
Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018
Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2018
XANH - NL
Hồn xanh thương nhớ bên đồi
Tình anh xanh mãi bồi hồi năm xưa
Xanh lên mái tóc hững hờ
Bàn tay năm ngón dật dờ tuổi xanh
July.27,2018
Tình anh xanh mãi bồi hồi năm xưa
Xanh lên mái tóc hững hờ
Bàn tay năm ngón dật dờ tuổi xanh
July.27,2018
Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018
Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018
Bài HỊCH TRỨ DANH CỦA Lao Ta nhà văn MỐI CHÚA .
( Mời các bạn thưởng ngoạn mãn nhãn, mãn trí văn phong. Tôi đọc thì thấy khoái ngang ngửa với "Hịch tướng sy"̃ và "Bình ngô đại cáo" ạ. )
HỊCH NGỰ DỤNG VĂN NHÂN
(Mượn lời một liệt tổ có công đầu giữ nước)
Ta từng nghe nói các ngươi là tinh hoa của xã tắc.
Thế mà:
Nay phần lớn trong số các ngươi ngồi nhìn giặc thò một chân vào nhà mà không dám ho he, thân chịu quốc sỉ mà mà không biết thẹn.
Làm kẻ sỹ từng ngậm đến bút lông mèo, bổng lộc tổ tiên ban cho không bạc, sao thấy điều khốn nạn mà không biết tức; nghe tiếng vỗ tay chào mừng kẻ thù mà không biết căm, đã thế lại còn hùa theo.
Rồi kia, có kẻ lấy việc cặm cụi viết những điều bợ đỡ, nịnh thần, chỉ cốt làm vui cho những cái tai lừa mà quên nỗi lầm than bá tính; lại có kẻ lấy việc đánh bóng hồ sơ, khom lưng uốn gối cầu xin được ban thưởng, coi việc làm đó là thức thời; có kẻ chỉ biết chăm chăm xây cất biệt thự, biệt phủ để thỏa thói khoe của làm oai với thiên hạ; có kẻ tính đường câu kết với bọn lang sói, kéo bè kéo cánh thành những nhóm lợi ích hậu thuẫn Luật Đặc khu chỉ với mục đích thổi giá bất động sản, nhằm vơ vét tiền bạc về mình mà quên việc đó nguy hiểm cho trăm họ; có kẻ ham trò hội thảo, hội nghị biểu diễn lập trường, nghĩ một đằng, nói một nẻo, đổi trắng thay đen, thổi những kẻ bất tài vô hạnh lên tận mây xanh mà bê trễ việc tu thân tích đức để làm người cho ra con người.
Nếu bất chợt có giặc Mông Thát tràn sang thì các ngươi làm thế nào? Liệu những trang văn tụng ca, những luận án ăn cắp, những tham luận dối trá, những thẻ đỏ thẻ vàng, những bằng rởm bằng giả, những giấy khen huân chương của các ngươi có đuổi được bọn lang sói Đại Hán?
Nay ta bảo cho các ngươi biết:
Đất đai, trời biển, sông núi tươi đẹp là của hương hỏa tổ tiên để lại cho toàn bộ con dân Việt chứ chẳng cho riêng đứa nào. Tất cả chỉ có ngần ấy thôi nên phải cố mà giữ, trước là cho muôn đời con cháu, sau là để non sông này trường tồn cùng trời đất. Muốn có cái ăn thì bảo ban nhau làm lụng, chứ nếu đứa nào bán một tấc một thước cũng là mắc tội phản quốc, phải tru di. Đứa có ăn có học, vì lợi thân, vì bả vinh hoa, vì danh hão mà thấy sai trái cũng cứ ngậm miệng ăn tiền, mưu vinh hoa riêng thì loại đó sống cũng coi như chết rồi.
Vinh, nhục đều do mình, trời xanh im lặng nhưng biết hết, đừng trách là ta không nói trước
-----------------------------------------------------------
P/S: “Ngự dụng văn nhân” (Văn nhân cung đình) là cụm từ hay dùng của Lưu Hiểu Ba, giải Nobel hòa bình năm 2010, tù nhân chính trị của Trung Quốc cho đến khi chết.
Nguồn.https://www.facebook.com/profile.php?id=116094663
( Mời các bạn thưởng ngoạn mãn nhãn, mãn trí văn phong. Tôi đọc thì thấy khoái ngang ngửa với "Hịch tướng sy"̃ và "Bình ngô đại cáo" ạ. )
HỊCH NGỰ DỤNG VĂN NHÂN
(Mượn lời một liệt tổ có công đầu giữ nước)
Ta từng nghe nói các ngươi là tinh hoa của xã tắc.
Thế mà:
Nay phần lớn trong số các ngươi ngồi nhìn giặc thò một chân vào nhà mà không dám ho he, thân chịu quốc sỉ mà mà không biết thẹn.
Làm kẻ sỹ từng ngậm đến bút lông mèo, bổng lộc tổ tiên ban cho không bạc, sao thấy điều khốn nạn mà không biết tức; nghe tiếng vỗ tay chào mừng kẻ thù mà không biết căm, đã thế lại còn hùa theo.
Rồi kia, có kẻ lấy việc cặm cụi viết những điều bợ đỡ, nịnh thần, chỉ cốt làm vui cho những cái tai lừa mà quên nỗi lầm than bá tính; lại có kẻ lấy việc đánh bóng hồ sơ, khom lưng uốn gối cầu xin được ban thưởng, coi việc làm đó là thức thời; có kẻ chỉ biết chăm chăm xây cất biệt thự, biệt phủ để thỏa thói khoe của làm oai với thiên hạ; có kẻ tính đường câu kết với bọn lang sói, kéo bè kéo cánh thành những nhóm lợi ích hậu thuẫn Luật Đặc khu chỉ với mục đích thổi giá bất động sản, nhằm vơ vét tiền bạc về mình mà quên việc đó nguy hiểm cho trăm họ; có kẻ ham trò hội thảo, hội nghị biểu diễn lập trường, nghĩ một đằng, nói một nẻo, đổi trắng thay đen, thổi những kẻ bất tài vô hạnh lên tận mây xanh mà bê trễ việc tu thân tích đức để làm người cho ra con người.
Nếu bất chợt có giặc Mông Thát tràn sang thì các ngươi làm thế nào? Liệu những trang văn tụng ca, những luận án ăn cắp, những tham luận dối trá, những thẻ đỏ thẻ vàng, những bằng rởm bằng giả, những giấy khen huân chương của các ngươi có đuổi được bọn lang sói Đại Hán?
Nay ta bảo cho các ngươi biết:
Đất đai, trời biển, sông núi tươi đẹp là của hương hỏa tổ tiên để lại cho toàn bộ con dân Việt chứ chẳng cho riêng đứa nào. Tất cả chỉ có ngần ấy thôi nên phải cố mà giữ, trước là cho muôn đời con cháu, sau là để non sông này trường tồn cùng trời đất. Muốn có cái ăn thì bảo ban nhau làm lụng, chứ nếu đứa nào bán một tấc một thước cũng là mắc tội phản quốc, phải tru di. Đứa có ăn có học, vì lợi thân, vì bả vinh hoa, vì danh hão mà thấy sai trái cũng cứ ngậm miệng ăn tiền, mưu vinh hoa riêng thì loại đó sống cũng coi như chết rồi.
Vinh, nhục đều do mình, trời xanh im lặng nhưng biết hết, đừng trách là ta không nói trước
-----------------------------------------------------------
P/S: “Ngự dụng văn nhân” (Văn nhân cung đình) là cụm từ hay dùng của Lưu Hiểu Ba, giải Nobel hòa bình năm 2010, tù nhân chính trị của Trung Quốc cho đến khi chết.
Nguồn.https://www.facebook.com/profile.php?id=116094663
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)