Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Thương em


           Thương em thả nắng qua thềm,
           Ngập tràn nỗi nhớ bay về nhà em.

           Thương em gối mộng tay mềm,
           Cho em giấc ngủ ngoan hiền năm xưa.

           Thương em chợt gió đưa êm,
           Cho đôi gót mỏng chờ nhau cuối tuần.

           Thương em cho một lòng chung,
           Rung đôi môi mỏng ru hồn bay xa.

           Thương em những buổi chiều tà,
           Nhớ nhau khoảnh khắc dù là chiêm bao.


                                                     Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Mất dấu

          
           Bây giờ tu đã nhiều rồi,
           Tu cho ai nữa giọt đời trên môi.
           Áo khăn đã vội đưa người,
           Bềnh bồng sóng vỗ thuyền rời xa quê.
           Em tôi đánh mất lời thề,
           Bao năm chờ đợi tình về nơi đâu.

                                           Nguyễn Lộc

Mộng chân quê


          Sắc xanh sắc đỏ trên không,
          Sắc tâm lọng cọng mông lung bên trời.
          Ngày về xa quá người ơi,
          Gởi hồn phiêu lãng cuốn trôi về nguồn.
          Đêm đêm giấc ngủ mơ luôn,
          Tiếng kêu ếch nhái ễnh ương hẹn hò.
          Tinh sương gà gáy ó o,
          Vừng đông ló dạng con đò ngược xuôi,
          Nhịp chèo khua lẫn tiếng cười,
          Một ngày nắng mới đẹp trời ấm no.
          Quê hương với những câu hò,
          Câu thơ nhịp kết nhỏ to chuyện lòng;
          Mong sao đời sống thong dong,
          Như tâm con trẻ lòng không ưu phiền.

                                                Nguyễn Lộc
         
   
    

Nghiệp ái !


     Hạt mầm nho nhỏ lướt ngang,
     Bao nhiêu nghiệp đổ lan tràn cõi mê.
     Có không biến hiện lê thê,
     Loanh quanh lẩn thẩn tứ bề âm u.
     Lời kinh rung động ngàn thu,
     Trăm năm ái tử vi vu nhập về.

                                 Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Thương Người Lính cũ !


          Vui gì với nắng tháng tư,
          Sờ lên mái tóc đong đầy hư hao.
          Chiến binh bại trận năm nào,
          Xa lìa tổ quốc dặm ngàn xa xôi.
          Ra đi bỏ lại nụ cười,
          Quê hương binh biến muôn đời khó phai,
          Thương anh thân phận lạc loài,
          Giữ thơm quê mẹ mong ngày đoàn viên.

                                                     Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Mơ màng !


      Mặt trời dệt nắng long bong,
      Trong tâm dệt sóng sắc không lề mề.
      Hai con mắt đượm hồn quê,
      Mơ màng nguồn cội nẻo về nơi đâu ?

                                            Nguyễn Lộc

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

Bỏ lại chiêm bao


        Trăm năm se chỉ rối bời,
        Bên hiên còn dấu chân người xa xưa.
        Một đời ôm mối duyên thơ,
        Bây giờ thắp nến bàn thờ trên cao,
        Ra đi bỏ lại chiêm bao,
        Về nơi gió cát kiếp nào đã qua.

                                          
                                      Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Nghiệp yêu !


        Lời kinh đã ngã về chiều,
        Ta nghe văng vẳng lời yêu dạt dào.
        Sóng tình ngun ngút dâng cao,
        Chập chờn xiêm áo dáng nào năm xưa.

                                                  Nguyễn Lộc

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

Tiếc nhớ !


           Người về nơi ấy nhớ gì không?
           Bến cũ chiều khơi sóng ngược dòng
           Lóng lánh mặt trời soi bóng nước,
           Dập dìu hoa tím lượn bên sông.
           Hây hây đôi má bừng ánh đỏ,
           E ấp hai ta ấm cõi lòng.
           Xứ lạ từng mùa đông buốt giá,
           Bâng khuâng tôi tiếc sáo sang sông.

                                               Nguyễn Lộc

Bâng quơ !


           Hoa tím ngày xưa ở trên cao,
           Anh hái cho em từ độ nào.
           Khúc khích em cài lên mái tóc,
           Nhớ hoài tuổi nhỏ mộng trăng sao.

                                            Nguyễn Lộc