Cô đơn vẫy gọi
Bao nhiêu lần ngồi đếm tuổi xuân qua
Lời hẹn ước với lòng nay bỏ dở
Trên đường đời bao nhiêu lần gặp gỡ
Vẫy tay chào mà chẳng nhớ gì nhau
Đam mê giã từ
Tháng đuổi theo năm lăn dài vô tận
Ta thấy mình mệt mỏi giữa thiên thu
Ánh nắng tàn trên những ngọn cây khô
Vướng chút buồn theo mối tình lận đận
Rời bỏ quê hương
Hè năm ấy lên đường xa mái ấm
Có bướm vàng bay lượn giã biệt người
Ngơ ngát lạ phương trời lòng hiu hắt
Nhớ con đường màu tim tím khói bay
Đời lưu lạc
Thôi cũng đành một chút đời vui
Ngày hai buổi con đường mòn quen lối
Cuộc sống hiền hoà với bao nhiêu tiếng nói
Để lòng mình còn chảy mạch xuân tươi
Nguyễn Lộc