Đêm ba mươi tháng tư
Đêm ba mươi lao xao lố nhố,
Những gương mặt rám nắng mỏi mòn;
Chợt nghe đoàn quân về thành phố,
Đôi hàng nước mắt lau khô.
Mẹ già nhớ con cầu nguyện,
An lành về với con thơ.
Sao nghe trái tim rạn vỡ,
bóng người biền biệt trông chờ.
Quê ta qua rồi binh lửa,
Trả người về với quê xưa.
Bao năm xa lìa thương nhớ,
gia đình đoàn tụ ước mơ.
Rừng cờ nửa xanh nửa đỏ,
Người về giải phóng quê hương.
Xe tăng vang ầm phố thị,
Ánh điện thắp sáng đêm trường.
Anh bộ đội nhìn người dân thân thiết,
Nhà cao tầng ngước mỏi mắt thơ ngây.
Anh nghe như sự lừa dối chảy dài
Sự đau nhức trong đường gân thớ thịt.
Bao năm trong rừng sâu nước độc,
Bài học về Đế Quốc Mỹ xâm lăng,
Bóc lột dân đến tận thâm căn.
Nhà lụp xụp sống đầu đường xó chợ.
Đoàn quân lướt gió không người cản trở
Đường phẳng phiu cây xanh mát ven đường,
Không dấu vết mang vẽ đau thương.
Dân chờ đón hoà bình từ muôn hướng.
chìu lòng người đất trời rộng mở,
những hận thù sẽ lắng đọng dịu êm;
thoả lòng tham đói khát mộng mơ tiên,
hương danh lợi ru êm đời bảo tố.
Nguyễn Lộc