Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Thời thế



               Thời thế

Xù xì to nhỏ rỉ tai nhau,
Kẻ có nhiều tiền được việc mau.
Danh lợi trong lòng ta vẫn giữ,
Bạc vàng ngoài ngõ mắt va vào!
Tiền tài biếu xén mong đền đáp,
Công việc mang về thoả ước ao.
Thời thế làm sao cho phải Đạo,
Đành thôi nhắm mắt mộng trăng sao!

                                      Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Hoa



                   Hoa

Đoá hoa tươi thắm đẹp vô ngần,
Mà chỉ một lần đón nắng xuân.
Ong bướm vòng vèo vui cuống quít,
Gió mây lả lướt lượn tưng bừng.
Mộng kết muôn loài tình chan chứa,
Duyên tan nước mắt giọt sầu dâng.
Sớm mai từ giã đời thân thảo,
Hoa lá nằm yên chuyển hoá thân.

                                       Nguyễn Lộc

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

Về già



                 Về già

Thế sự đổi thay trí lững lờ.
Ông kia bà nọ giống như mơ,
Bao năm tiền bạc gom chất ngất;
Phút chốc lợi danh hoá dại khờ.
Thân thể già nua đời khổ sở,
Cháu con khôn lớn hiếu lu mờ.
Luân thường dời đổi xa cha mẹ,
Viện lão đang chờ sống vất vơ .

                            Nguyễn Lộc

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Nỗi nhớ tháng tư



            Nỗi nhớ tháng tư

Tháng tư thân phận long đong,
Người đi kẻ ở người trông bóng ngừơi.
Em về nơi chốn viễn khơi,
Riêng tôi thầm lặng đơn côi tháng ngày.
Lang thang lá rụng chiều nay,
Sân trường im tiếng gót hài yêu thương.
Cỏ hoa sầu rũ ven đường,
Tươi cho ai nữa thân người trôi xa.
Nước mắt nhoà phủ chiều tà,
Bên bờ tiếng nấc trong ta nhớ người.

                                     Nguyễn Lộc

                                       

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Đêm ba mươi tháng tư



         Đêm ba mươi tháng tư

Đêm ba mươi lao xao lố nhố,
Những gương mặt rám nắng mỏi mòn;
Chợt nghe đoàn quân về thành phố,
Đôi hàng nước mắt lau khô.

Mẹ già nhớ con cầu nguyện,
An lành về với con thơ.
Sao nghe trái tim rạn vỡ,
bóng người biền biệt trông chờ.

Quê ta qua rồi binh lửa,
Trả người về với quê xưa.
Bao năm xa lìa thương nhớ,
gia đình đoàn tụ ước mơ.

Rừng cờ nửa xanh nửa đỏ,
Người về giải phóng quê hương.
Xe tăng vang ầm phố thị,
Ánh điện thắp sáng đêm trường.

Anh bộ đội nhìn người dân thân thiết,
Nhà cao tầng ngước mỏi mắt thơ ngây.
Anh nghe như sự lừa dối chảy dài
Sự đau nhức trong đường gân thớ thịt.

Bao năm trong rừng sâu nước độc,
Bài học về Đế Quốc Mỹ xâm lăng,
Bóc lột dân đến tận thâm căn.
Nhà lụp xụp sống đầu đường xó chợ.

Đoàn quân lướt gió không người cản trở
Đường phẳng phiu cây xanh mát ven đường,
Không dấu vết mang vẽ đau thương.
Dân chờ đón hoà bình từ muôn hướng.

chìu lòng người đất trời rộng mở,
những hận thù sẽ lắng đọng dịu êm;
thoả lòng tham đói khát mộng mơ tiên,
hương danh lợi ru êm đời bảo tố.

                                             Nguyễn Lộc


Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Kỷ niệm tháng tư



             Kỷ niệm tháng tư

Nghe nặng trĩu thân lạc loài xa xứ,
Tháng tư đen vẫn còn đó trong tim.
Lòng thù hận đã mang về Tổ Quốc,
Lửa tham tàn đốt cháy cả trời Nam.

Tháng năm dài đời còn mãi lầm than,
Nước mắt chảy khóc thương cho Nước Việt.
Quân bất hiếu xoá đi thời oanh liệt,
Của cha ông tạo dựng lấy giang san.

Dân tộc ta từng phạt Tống bình Chiêm,
Gương anh dũng sáng ngời trên trang sử.
Nay dân chịu cảnh cuộc đời lữ thứ,
Bế bồng nhau rời bỏ xứ đi hoang.

Ai đã gây Nước Việt cảnh lầm than?
Nợ phải trả xưa kia xây Đảng Cộng.
Luật nhân quả xoay dần trong cuộc sống,
Rước giặc về phải gánh hoạ diệt vong.

                                         Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Thay mùa



           Thay mùa

Sáng nay chim hát reo vui,
Cuộc đời bỗng nhiên thấy lạ.
Mùa hè với những nụ cười,
Qua rồi mùa đông băng giá.

Đất trời dao động lời ca,
Đón chào một ngày nắng mới.
Không gian thơm lừng hương hoa,
Nhớ về người xưa chung lối.

Cỏ cây xanh mát chân trời,
Rong chơi một thời trẻ dại.
Âm thanh nhạc khúc đùa vui,
Bến xuân một thời xót lại.

Gió hiu hiu nhẹ say say,
Cỏ non lắng nghe nhịp thở.
Làng xưa thấp thoáng chân trời,
Ta mơ quê hương đổi mới.

                            Nguyễn Lộc

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

Cặn bã tháng tư



                  Cặn bã tháng tư

Bình minh dậy mưa rơi thổn thức,
Trí đong đầy ký ức quê hương.
Tháng tư địa ngục đau thương,
Lòng tham nổi sóng còn vương tháng ngày.

Mấy mươi năm đoạ đày viễn xứ,
Tưởng là quên quá khứ điêu tàn.
Dân Việt còn cảnh lang thang,
Bởi Quan cướp đất bán sang Nước ngoài.

Lời bịp bợm đến nay đã rõ,
Kế ngu dân đã tỏ mọi đường.
Lừa người nhu nhược hiền lương,
Miệng mồm nói phét "yêu thương giống nòi''.

Thế giới đang kêu gọi dân chủ,
Chính Quyền còn bám trụ túi tham.
Nào hay chế độ sắp tàn,
Chờ ngày tận diệt còn mang tiếng hèn.

                                     Nguyễn Lộc

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Ảo tưởng



                        Ảo tưởng

Tôi đã thấy mặt trời bởi đôi mắt.
Có thật không khi tôi sẽ lìa đời,
Mọi vật thể sẽ đi vào bóng tối;
Ánh mặt trời không có thật trong tôi

Cả thế giới nầy đều là gian dối
Và chính mình cũng lừa đảo với ta.
Thân hiện hữu sẽ tàn theo năm tháng,
Tâm thoát ly khi chuyển cõi ta bà

Người chợt đến chợt đi như xa lạ,
Kiếp phù du sao lại phải quay cuồng?
Sự sợ hãi đói nghèo và bệnh hoạn,
Trò sân khấu vạn loài đầy vọng tưởng.

Ai xuôi khiến cuộc đời luôn vất vưởng,
Nguồn lực nào đã thống trị thế gian?
Nguyên tử tàu ngầm như đồ chơi con trẻ,
Nếu một mai trái đất sẽ điêu tàn.

                                          Nguyễn Lộc

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Hoá thân



                        Hoá thân

Hạt bụi bay tung tăng trong gió
Chẳng biết gì ngày tháng qua mau
Một sáng nọ bừng con mắt dậy
Thấy mình là cánh bướm muôn màu

Ôi xác thân sao mà run lẩy bẩy
Có ai trách gì mà lại lo âu
Kìa nhìn xem ánh sáng trên trời cao
Muôn loài đang rong chơi cùng năm tháng

Mầm đời trôi bao năm dài viên mãn
Hoá vạn loài cùng cuộc sống nhiệm mầu
Một đời người chẳng có bao lâu
Hãy lắng nghe cỏ hoa thơm đang náo nức

Hãy lặng yên nghe tiếng gọi tàng thức
Vật mất đi rồi sẽ lại quay về
Có sinh đâu mà sao tìm cửa tử

Kìa đứa trẻ mới lên ba mũm mĩm
Có ngờ đâu với nhịp điệu thời gian
Đang nhún nhẩy đùa cợt với thế gian
Thân lão hoá mắt loà không thấy

Ông lão nhớ ngày xa xưa ấy
Sức khoẻ dồi dào nào biết khổ đau
Đem cuộc đời ví như những vì sao
Hồn lãng đãng bao năm dài mộng mị

Những âm thanh sắc màu hoàn mỹ
Nụ cười tươi khi ngọn gió xuân về
Nghe ấm áp nguồn tâm an thanh thản
Hạnh phúc tràn đầy đời không lo nghĩ

Vật biến thể hoá thân đời dâu bể
Chuyển luân hồi dong ruổi sắc hoá không
Hoa vẫn nở trời đông vẫn lạnh lùng
Cuộc du hành không bao giờ kết thúc

                                      Nguyễn Lộc